Truyện thai giáo tháng thứ 8

Đọc truyện thai giáo tháng thứ 8 là hình thức thai giáo ngôn ngữ, thai giáo cảm xúc, thai giáo tưởng tượng. Kể chuyện thai giáo tháng thứ 8 là cách rất hiệu quả để giúp bé làm quen với ngôn ngữ từ sớm, kích thích trí não phát triển.

Tải truyện về điện thoại
Hoặc quét mã trên điện thoại để tải

Kể chuyện thai giáo tháng thứ 8

Câu chuyện thai giáo: Sức khỏe là vàng

Nhà vua có rất nhiều vàng, nhưng vàng không thể mua sức khỏe cho ông.

Ngày xưa, có một vị vua hào phóng và tốt bụng. Nhưng dân chúng không vui với vua của họ. Bởi vì nhà vua quá lười biếng, không muốn làm bất cứ điều gì khác ngoài ăn và ngủ.

Sinh hoạt trong ngày của ông chỉ là nằm trên giường ăn cái gì đó và ngủ. Ông gần như không hoạt động. Nhà vua trở thành một người bị thịt và dân chúng bắt đầu lo lắng cho ông.

Một hôm, nhà vua cảm thấy không thể vận động cơ thể, không thể cử động đôi chân. Ông đã trở thành béo phì và kẻ thù của ông chế giễu ông là ‘vua mập’, ‘vua phì’, v.v.

Ông cho mời bác sĩ chuyên môn từ khắp các miền của đất nước và trả cho họ thù lao dồi dào để họ làm cho thân hình ông cân đối trở lại. Thật không may, không ai có thể giúp nhà vua lấy lại sức khỏe và thể lực.

Bởi vì nhà vua rất tử tế với dân chúng, nhiều người đã đi tìm những bác sĩ nổi tiếng để chữa cho ông. Nhà vua đã chi tiêu rất nhiều cho các bác sĩ nhưng tất cả đều vô vọng.

Vào một buổi sáng đẹp trời, một vị sư đi ngang qua nơi nhà vua ở. Ông nghe nói về căn bệnh của nhà vua và nhắn gặp một vị quan lo cho sức khỏe của nhà vua. Khi vị quan tới gặp nhà sư, nhà sư báo cho vị quan biết rằng ông có thể dễ dàng chữa bệnh cho nhà vua. Nghe được lời hứa này, vị quan rất vui mừng. Ông trở về khẩn cầu nhà vua tới gặp nhà sư để được chữa bệnh.

Nhà của vị sư ở một nơi xa xôi. Bởi vì nhà vua không thể bước đi được nên nhà vua ra lệnh cho vị quan đưa nhà sư vào hoàng cung, nhưng nhà sư một mực từ chối và yêu cầu nhà vua phải đến gặp ông ta.

Sau nhiều cố gắng, nhà vua đã tới gặp nhà sư. Nhà sư khuyến khích ông và cho biết vì nhà vua là người tốt nên sẽ sớm lấy lại được sức khỏe của mình. Ông yêu cầu nhà vua đến điều trị mỗi ngày. Thêm vào đó, ông nói với nhà vua rằng ông sẽ chỉ điều trị cho nhà vua khi ông tự đi bộ tới.

Ngay cả một vài bước nhà vua cũng không bước nổi, nhưng với sự nâng đỡ của người hầu, ông đã tới được chỗ ở của nhà sư. Nhưng thật không may, nhà sư đã không có nhà và một chú tiểu ra yêu cầu nhà vua trở lại ngày hôm sau để điều trị.

Chuyện này được lặp đi lặp lại trong hai tuần mà nhà vua chưa gặp vị sư lần nào, chưa bao giờ được điều trị. Đột nhiên, nhà vua bỗng cảm thấy người nhẹ nhàng hơn, ông xuống cân đáng kể và tay chân linh hoạt hơn so với trước đây. Ông liền hiểu tại sao nhà sư đã yêu cầu ông phải đi bộ tới nơi ở của nhà sư.

Chẳng bao lâu, nhà vua lấy lại sức khỏe, và dân chúng thấy thế cũng vui mừng.

Nhà vua có rất nhiều vàng, nhưng vàng không thể mua sức khỏe cho ông.

Vì sức khỏe là vàng!

Tải thêm truyện về điện thoại
Hoặc quét mã trên điện thoại để tải

Truyện dành cho thai giáo: Hãy suy nghĩ trước khi nói

Có phải con trai của ông có vấn đề không? Tại sao nó hành động kỳ lạ vậy?

Vào một ngày nắng kẹp, khí trời ấm áp dễ chịu, nhiều người đang đứng đợi ở sân ga chờ xe lửa đến. Trong đám đông, có một nhóm bạn trẻ trên đường đi nghỉ hè.

Đây là một trạm ga tấp nập với nhiều cửa hàng như cửa hàng nước trái cây, cửa hàng điện thoại di động, các quầy hàng cà phê và trà, cửa hàng báo, nhà hàng, v.v… Khi sân ga loan báo xe lửa sắp tới, tất cả mọi người vội vàng đứng lên chuẩn bị để mong lấy được chỗ tốt trên tàu.

Nhóm bạn trẻ lớn tiếng hoan hô chào đón con tàu từ từ cập bến. Họ chạy nhanh lên tàu trước tất cả mọi người và giành lấy các chỗ gần cửa sổ.

Các ghế trống lần lượt được lấp đầy và con tàu huýt còi để sửa soạn rời khỏi. Bỗng có một ông già với một cậu bé khoảng 15 tuổi chạy thật nhanh đến để bắp kịp con tàu. Họ vừa bước lên thì con tàu cũng bắt đầu lăn bánh. Họ tìm được chỗ ngồi cạnh nhóm bạn trẻ.

Cậu bé biểu lộ sự ngạc nhiên với tất cả mọi thứ xung quanh.

Cậu ta nói với cha cậu, “Kìa ba, khi tàu chạy thì mọi thứ đều chạy ngược lại”.

Cha cậu mỉm cười và gật đầu.

Khi tàu bắt đầu chạy nhanh, cậu bé lại hét lên, “Ba, cây có màu xanh lá cây và chạy ngược lại rất nhanh”. Cha cậu trả lời, “Đúng đó con”, và mỉm cười.

Giống như một đứa con nít, cậu bé nhìn tất cả mọi thứ với sự chăm chú và thích thú.

Một người bán trái cây đi ngang qua rao bán táo và cam. Cậu bé hỏi ba của cậu, “Con muốn ăn táo”. Cha cậu bé mua cho nó một trái táo. Cậu bé nói: “Ồ táo có bề ngoài trông thật ngon, con thích màu đỏ của nó”.

Nhóm bạn trẻ quan sát hành động của cậu bé và lên tiếng hỏi người cha, “Có phải con trai của ông có vấn đề không? Tại sao nó hành động kỳ lạ vậy?”

Một người trong nhóm chế nhạo cậu bé và nói lớn, “Tôi nghĩ con trai của ông ấy điên”.

Người cha của cậu bé, với sự kiên nhẫn, trả lời nhóm bạn trẻ.

“Con tôi bị mù từ lúc mới sinh. Chỉ mới vài ngày trước đây, mắt nó được giải phẫu và nhìn thấy được. Đây là lần đầu tiên trong đời nó nhìn thấy nhiều thứ như vậy”.

Nhóm bạn trẻ bỗng im bặt và xin lỗi người cha và con trai của ông.

Tải thêm truyện về điện thoại
Hoặc quét mã trên điện thoại để tải

Truyện thai giáo hay: Câu chuyện về Tình yêu và Thời gian

Bởi vì chỉ có Thời gian mới có khả năng hiểu Tình yêu quý giá như thế nào.

Ngày xửa ngày xưa, có một hòn đảo, nơi mà tất cả các cảm giác sinh sống, như Hạnh phúc, Buồn phiền, Kiến thức, và tất cả những cảm giác khác, bao gồm cả Tình yêu. Một ngày nọ, có một tin báo rằng hòn đảo sẽ bị chìm và khuyên tất cả cảm giác nên bắt đầu đóng thuyền và rời khỏi. Nhưng ngoại trừ Tình yêu phải ở lại.

Tình yêu là người duy nhất ở lại. Tình yêu muốn nán lại đến giây phút cuối cùng. Nhưng khi hòn đảo gần như chìm hẳn, Tình yêu đành phải kêu cứu.

Giàu có đi ngang đảo trên một chiếc thuyền lớn. Tình yêu hỏi, “Thưa anh Giàu có, anh có thể mang tôi theo anh được không?”

Giàu có trả lời, “Không, tôi không thể. Thuyền tôi có rất nhiều vàng bạc. Không còn chỗ cho anh”.

Tình yêu quay sang hỏi Phô trương, là người cũng đang đi ngang qua trên một chiếc thuyền tuyệt đẹp, “Anh Phô trương ơi, hãy cứu tôi!”

Phô trương trả lời: “Tình yêu, tôi không thể giúp anh. Anh đang ướt như chuột lột nên có thể làm hư thuyền của tôi”.

Thấy Buồn đang ở gần đó, Tình yêu hỏi, “Anh Buồn ơi, cho tôi đi với anh”.

Buồn trả lời: “Ôi, Tình yêu ơi, tôi đang rất buồn và tôi cần phải yên lặng một mình!”

Hạnh phúc cũng đi ngang qua, nhưng cô ta đang trong trạng thái thật vui đến nỗi cô không nghe thấy tiếng kêu cứu của Tình yêu.

Bỗng nhiên có một tiếng nói vang lên, “Hãy tới đây, Tình yêu, tôi sẽ nhận bạn”. Đó là một lão ông.

Do quá vui mừng và cảm động, Tình yêu quên cả hỏi lão ông sẽ đưa mình đi đâu. Khi thuyền cập vào đất liền, lão ông liền bỏ đi ngay. Một lúc sau, Tình yêu nhận ra mình đã mang nợ lão ông thật nhiều, anh ta bèn đi tìm Kiến thức, là một lão ông khác, để hỏi, “Ai đã giúp tôi vậy?”

Kiến thức trả lời, “Đó là Thời gian”.

Tình yêu ngạc nhiên hỏi: “Thời gian hả? Nhưng tại sao Thời gian lại giúp tôi?”

Kiến thức mỉm cười với vẻ hiểu biết và trả lời, “Bởi vì chỉ có Thời gian mới có khả năng hiểu Tình yêu quý giá như thế nào“.

Tải thêm truyện về điện thoại
Hoặc quét mã trên điện thoại để tải

Kể chuyện thai giáo: Kiến và Cào Cào

Hôm nay làm việc, ngày mai sẽ gặt hái thành quả.

Vào một ngày mùa hè, một con cào cào say mê nhảy múa và ca hát líu lo. Một con kiến đi ngang qua, khệ nệ vác một trái bắp trên đường về tổ.

Cào cào thấy thế nói: “Tại sao không đến trò chuyện với tôi cho vui, thay vì khuân vác cực nhọc thế kia?”

Kiến trả lời: “Tôi đang lo dự trữ thức ăn cho mùa đông, và tôi cũng khuyên bạn nên làm như tôi”.

Cào cào nói: “Tại sao lại bận tâm về mùa đông? Chúng ta hiện giờ có rất nhiều thức ăn, có ăn tới sang năm cũng không hết”.

Nhưng Kiến ngoảnh mặt đi và trở lại công việc khiêng vác vất vả của mình. Khi mùa đông đến, Cào cào hết thức ăn và bị đói, trong khi nhìn thấy Kiến ngày nào cũng no bụng vì có bắp và gạo thu nhặt trong mùa hè vừa qua.

Khi đó Cào cào hiểu ra…

Tải thêm truyện về điện thoại
Hoặc quét mã trên điện thoại để tải

Thai giáo kể chuyện: Cinderella

Chẳng bao lâu sau đó, Hoàng tử hỏi cưới Cinderella với sự vui lòng của cả triều đình.

Nhiều năm trước đây, có một người đàn ông lấy một phụ nữ đẹp và hiền lành làm vợ. Họ chỉ có một cô con gái rất hiếu thảo tên là Cinderella. Nhưng rủi thay bà mẹ qua đời khi cô con gái còn rất nhỏ, để lại nỗi đau lòng và nhớ thương cho người chồng và đứa con.

Một thời gian sau, cha cô gái cưới một người đàn bà khác làm vợ. Bà này rất tự kiêu và ích kỷ. Bà có hai cô con gái đã lớn và cũng khó tính khó chịu như bà. Tới lúc này, cô gái nhỏ tội nghiệp chợt cảm thấy mọi thứ đều đảo ngược. Cô không còn được nuông chiều như mọi khi.

Cô phải làm việc vất vả và bị hành hạ nhưng vẫn kiên nhẫn chịu đựng, thậm chí không hề than phiền với cha cô. Thời gian trôi qua, lạ thay, công việc cực nhọc không làm cho cô bé xấu đi mà lại càng đẹp thêm.

Vào một ngày nọ, để kiếm một người vợ xinh đẹp và hiền hậu cho hoàng tử, nhà vua loan báo mở một bữa dạ tiệc lớn mời tất cả các cô thiếu nữ xinh đẹp khắp nước tới tham dự. Hai chị của Cinderella cũng chú ý tới. Hai cô bắt đầu bàn thảo về chuyện mua sắm quần áo đẹp để đi dự tiệc.

Cuối cùng ngày vui đã đến. Hai cô chị tự hào về sắc đẹp cất bước lên đường. Cinderella buồn rầu nhìn theo cho đến khi chiếc xe ngựa của họ biến mất. Sau đó, cô bật lên khóc sướt mướt. Đang trong lúc khóc nức nở thì một bà tiên, mẹ đỡ đầu của cô, hiện ra trước mặt cô.

Bà tiên nói: “Cinderella, ta là mẹ đỡ đầu của con. Ta đến để an ủi và giúp đỡ con. Con sẽ được đi đến buổi dạ tiệc của nhà vua tối nay, nhưng con phải làm theo lời của ta. Con hãy đi ra sau vườn, cắt về cho ta một trái bí rợ”. Cinderella liền chạy ra vườn hái về trái bí rợ ngon và đẹp nhất. Mẹ đỡ đầu liền moi hết ruột và hột bí ra. Sau đó bà lấy đũa thần gõ lên trái bí để biến nó thành một chiếc xe ngựa tuyệt đẹp. Bà chợt nhìn thấy một cái bẫy chuột có sáu con chuột bị bắt trong đó. Bà lấy cây đũa thần gõ nhẹ vào mỗi con chuột và ngay lập tức chúng biến thành sáu con ngựa cường tráng. Ở góc nhà, có một cái bẫy lớn hơn có chứa hai con chuột cống, bà liền biến chúng thành hai người đánh xe ngựa. Bà tiên sau đó sai Cinderella ra vườn lần nữa tìm sáu con thằn lằn. Những con thằn lằn này được biến thành sáu người hầu, mặc quần áo đồng phục với màu sắc sặc sỡ.

Khi làm xong những việc này, bà Tiên với vẻ mặt hiền từ gõ nhẹ cây đũa thần lên Cinderella, biến quần áo rách rưới của cô thành áo dạ vũ thêu ngọc trai và kim tuyến óng ánh. Sau đó, bà đưa cho cô một đôi giày thủy tinh, được làm từ những sợi thủy tinh tinh tế nhất, mềm mại như lưới nhện.

Khi Cinderella đã đầy đủ với trang phục đẹp đẽ, bà tiên bảo cô lên xe ngựa để bắt đầu lên đường và dăn cô phải rời khỏi bữa tiệc trước khi đồng hồ điểm mười hai giờ đêm.

Khi vừa đến buổi tiệc, vẻ đẹp của cô đã làm mọi người phải ngẩn ngơ. Vị Hoàng tử hào hoa bước tới lịch sự chào đón và dẫn cô vào phòng dạ tiệc. Vua và Hoàng hậu cũng chú ý tới cô khi Hoàng tử đưa cô tới bàn tiệc. Sau đó Hoàng tử như bị thôi miên và chờ đón được nói chuyện với cô. Khoảng không bao lâu sau, Cinderella nghe đồng điểm 11 giờ 45. Cô liền đứng lên sửa soạn ra về, nhưng hoàng tử năn nỉ cô nhận lời tham dự một bữa tiệc nữa vào tối mai.

Về đến nhà, mẹ đỡ đầu khen cô rất đúng giờ, và đồng ý cho cô đi dự bữa tiệc tối mai.

Hai người chị của cô cũng vừa về tới nhà. Hai chị tỏ ra hãnh diện và kể cho cô nghe về buổi tiệc lộng lẫy mà họ vừa tham dự, và đặc biệt câu chuyện về nàng công chúa xinh đẹp. Cinderella mừng thầm khi nghe những điều này, và hỏi họ tên của công chúa là gì, nhưng họ trả lời, không ai biết tên cô ấy. Họ khen ngợi công chúa hết lời đến nỗi Cinderella bày tỏ mong muốn đi dự bữa dạ tiệc kế tiếp để xem mặt công chúa; nhưng cử chỉ này chỉ làm cho hai chị ghét Cinderella đáng thương hơn nữa. Họ không muốn cho cô mượn ngay cả chiếc áo đầm xấu nhất của họ.

Tối hôm sau hai người chị đi dự buổi dạ tiệc, Cinderella cũng vậy, với áo đầm lộng lẫy hơn hôm qua. Cô thậm chí còn vui mừng hơn hôm dự tiệc đầu tiên. Tại buổi tiệc, cô say mê nghe những những lời nói nhẹ nhàng êm ái của Hoàng tử đến nỗi quên cả giờ giấc.

Bỗng nhiên, đồng hồ đánh mười hai tiếng. Cô chợt bừng tỉnh và vội vã chạy khỏi phòng tiệc; nhưng trong nháy mắt, cỗ xe ngựa biến thành trái bí rợ, những con ngựa thành những con chuột, người lái xe thành chuột cống, người hầu thành thằn lằn, và áo đầm của Cinderella trở thành quần áo cũ kỹ và rách rưới. Trong lúc vội vã, cô đã làm rơi lại một chiếc giày thủy tinh. Khi về đến nhà, cô không mang được món quà nào của mẹ đỡ đầu cho ngoại trừ một chiếc giày thủy tinh còn lại.

Khi hai người chị về đến nhà, họ say sưa kể chuyện về công chúa vô danh, và cho Cinderella biết về chiếc gày thủy tinh nhỏ của nàng công chúa đánh rơi, và được Hoàng tử nhặt lên thế nào. Cả triều đình đều thấy rằng Hoàng tử rất muốn tìm ra chủ nhân của chiếc giày ấy. Vài ngày sau, một lệnh truyền của nhà vua phán rằng Hoàng tử sẽ cưới cô gái có chân xỏ vừa chiếc giày thủy tinh.

Lời công bố này gây xôn xao khắp nơi. Các cô gái thuộc mọi tầng lớp đều muốn thử chiếc giày; nhưng tất cả đều vô vọng. Khi tới lượt Cinderella, cô nói: “Hãy để tôi thử chiếc giày xem sao”. Chiếc giày thật vừa vặn với chân của cô. Hai người chị của Cinderella vô cùng ngạc nhiên; nhưng lại càng ngạc nhiên hơn khi Cinderella lôi trong túi ra một chiếc giày khác!

Đúng lúc đó, bà tiên xuất hiện, và gõ chiếc đũa thần lên người Cinderella. Lập tức, Cinderella trở thành nàng công chúa lộng lẫy ở bữa tiệc, làm hai người chị bàng hoàng.

Chẳng bao lâu sau đó, Hoàng tử hỏi cưới Cinderella với sự vui lòng của cả triều đình.

Tải thêm truyện về điện thoại
Hoặc quét mã trên điện thoại để tải

Truyện thai giáo online: Mạnh hay Yếu

Khi cơn bão đi qua, mọi sự bình thường trở lại và cây húng đứng thẳng dậy. Nó nhìn chung quanh và thấy cây tếch tự phụ đã bị đổ.

Trong khu rừng nọ có một cây gỗ tếch rất tự phụ. Nó cao vút và to lớn trông rất hùng dũng. Trong khi đó cũng có một cây húng nhỏ dưới gốc cây tếch.

Cây tếch nói, “Tôi là một cây tếch đẹp trai và khỏe mạnh. Không ai có thể đánh đổ tôi”. Nghe được điều này, cây húng trả lời: “Này anh bạn thân mến, tự hào quá sẽ có hại. Ngay cả cây cứng nhất cũng có ngày bị đổ”.

Cây tếch lờ đi những lời nói của cây húng. Nó tiếp tục tự khoe mình.

Một cơn gió mạnh thổi đến. Cây tếch vẫn đứng vững. Ngay cả khi trời mưa, tếch vẫn hiên ngang xoải dài các tàng cây rậm lá.

Trong khi đó, cây húng cúi rạp xuống đất. Cây tếch chế giễu cây húng.

Bỗng một hôm, có một cơn bão lớn thổi đến. Cây húng cúi rạp xuống đất. Còn cây tếch, như thường lệ, không muốn cúi đầu.

Cơn bão trở nên mỗi lúc mạnh hơn. Tếch cảm thấy không thể chịu đựng được nữa. Sức mạnh của nó không còn nghĩa lý gì.

Tếch bị đánh đổ. Thế là kết thúc một đời của cái cây tự phụ. Khi cơn bão đi qua, mọi sự bình thường trở lại và cây húng đứng thẳng dậy. Nó nhìn chung quanh và thấy cây tếch tự phụ đã bị đổ.

Tải thêm truyện về điện thoại
Hoặc quét mã trên điện thoại để tải

Truyện ngắn thai giáo: Cát và Đá

Chúng ta nên quên đi những điều xấu xảy đến cho mình và ghi khắc những điều tốt lên đá.

John và James là bạn thân với nhau. Họ thường cãi cọ và đánh nhau nhiều lần nhưng không từ bỏ nhau. Họ cùng nhau lên đường đi tìm việc làm với lương cao và ghé qua nhiều nơi. Họ đi ngang qua làng, thị xã, rừng, bãi biển, và giúp đỡ nhau tận tình trong suốt cuộc hành trình.

Một ngày nọ, họ đi tới một sa mạc trong lúc chỉ còn một ít thực phẩm và nước uống. John bảo James hãy ăn một nửa số thức ăn và chờ đến khi mệt lả thì ăn nửa còn lại và để dành nước uống cho sau này.

Nhưng James không đồng ý. James muốn uống nước vì đang quá khát. Họ cãi nhau về việc ăn uống. John tát James một cái. Sau đó họ quyết định ăn một ít và tiếp tục cuộc hành trình. James viết một dòng chữ trên cát, “Bạn thận nhất của tôi đã tát tôi!”

John và James tiếp tục chia sẻ số đồ ăn nước uống ít ỏi còn lại, và cuối cùng họ tới một ốc đảo. Cả hai đều rất mệt. James mừng rỡ khi thấy ốc đảo. Cậu ta liền nhảy xuống nước đùa giỡn. Trong khi cả hai đang ngụp lặn trong nước để giải tỏa cơn nóng, James do một chút sơ ý bị ngộp nước. John vội vã bơi lại cứu James.

James ôm lấy bạn và cám ơn bạn. Cả hai đều mệt nên lăn ra ngủ một giấc. Khi tỉnh giấc, họ quyết định tiếp tục lên đường. Trước khi đi, James khắc một hàng chữ trên đá.

Đó là “Bạn thân nhất của tôi đã cứu sống tôi!”

John hỏi: “Tại sao anh đánh dấu những điều này ở đây vậy, James?” James trả lời, “Anh đã tát tôi, tôi viết lại lên cát. Đây rõ ràng là điều không tốt. Nếu anh quay trở lại, anh sẽ không còn nhìn thấy hàng chữ viết trên cát đó nữa. Bây giờ tôi khắc điều tốt trên đá, và nó sẽ vẫn còn mãi mãi!”

Chúng ta nên quên đi những điều xấu xảy đến cho mình và ghi khắc những điều tốt lên đá.

Tải thêm truyện về điện thoại
Hoặc quét mã trên điện thoại để tải

Truyện thai giáo: Ăn Cắp Là Xấu

Người chủ tiệm rất vui khi thấy sự thành thật của Rosy và thưởng cho Rosy một ít kẹo đường.

Một ngày nọ, Rosy đi tới một tiệm tạp hóa để mua bánh mì. Khi nhìn thấy người chủ đang bận rộn với các khách hàng khác, Rosy đã lấy cắp vài viên kẹo đường.

Khi về tới nhà, mẹ Rosy hỏi đã lấy các viên kẹo đường ở đâu. Rosy đành phải nói sự thật với mẹ.

Mẹ Rosy nói, “Ăn cắp rất là xấu. Người chủ tiệm có thể không nhìn thấy con nhưng Chúa luôn thấy tất cả các việc con làm. Vì vậy, ta không bao giờ ăn cắp”.

Rosy hiểu ra những lời nói của mẹ và quay trở lại tiệm tạp hóa để trả lại mấy viên kẹo đường cho người chủ tiệm.

Người chủ tiệm rất vui khi thấy sự thành thật của Rosy và thưởng cho Rosy một ít kẹo đường.

Tải thêm truyện về điện thoại
Hoặc quét mã trên điện thoại để tải

Thơ thai giáo tháng thứ 8

Dung dăng dung dẻ
Xì xì xì xụp. Ngồi thụp xuống đây.

Dành cho thai nhi tháng thứ 9

Cún con đá bóng

Đất và gạch

Tải về điện thoại
Hoặc quét mã trên điện thoại để tải

Nghe truyện thai giáo tháng thứ 8

Tải về điện thoại
Hoặc quét mã trên điện thoại để tải

Truyện tranh thai giáo tháng thứ 8

VIP Trên chuyến tàu
Nina lo lắng về việc chuyển đến thành phố… cho đến khi cả gia đình cô cùng chơi một trò chơi. 

VIP Một ngày của bé

Bạn thân nhất của tớ

VIP Chính là bạn đó!

Tải về điện thoại
Hoặc quét mã trên điện thoại để tải

Nhạc thai giáo tháng thứ 8

Nghe thêm


KHO NỘI DUNG THAI GIÁO

Thai giáo tiếng Anh

Tìm hiểu thêm về thai giáo