Truyện thai giáo dưới đây kể về một chiếc giày vải chỉ có một mình. Vì thiếu mất chiếc giày bên phải, cậu luôn cảm thấy cô đơn. Nhưng rồi một ngày, những người bạn đặc biệt đã đến với cậu…
Ngày nào cũng vậy, giày vải lang thang khắp phố phường để tìm “người bạn bên phải” của mình, nhưng tìm mãi mà không thấy. Giày vải buồn lắm. Mỗi khi thấy các đôi giày khác có đủ 2 chiếc trái và phải, giày vải lại chạnh lòng tự hỏi đến bao giờ cậu ấy mới tìm được người bạn còn lại của mình. Giày vải thấy mình là kẻ cô đơn nhất thế gian.
Một sáng mùa đông, như thường lệ, giày vải lại lang thang đi tìm “người bạn bên phải”. Cậu ấy bất chợt gặp một người đàn ông vô gia cư lớn tuổi ngồi bên vỉa hè. Thấy giày vải, người đàn ông đứng dậy, chống gậy đi tới từng bước nặng nhọc. Giày vải nhận ra rằng ông ấy chỉ có một chân.
“Ôi, ai lại bỏ đi một chiếc giày còn tốt thế này cơ chứ!”. Đôi mắt người đàn ông sáng lên. Ông ngồi xuống vệ đường, xỏ chân trái vào chiếc giày vừa nhặt được. “Tuyệt thật, vừa in”, người đàn ông vui sướng thốt lên.
Từ đó, ngày ngày giày vải đồng hành cùng người đàn ông nghèo trên mọi con phố, giúp ông không còn phải đi chân trần giữa trời giá lạnh.
Giày vải kết thân với gậy gỗ - người bạn lâu năm của người đàn ông nghèo. Gậy gỗ đã giúp ông đi qua bao con đường, bước lên bao bậc thang chỉ với một chiếc chân trái còn lại.
Cuối mỗi ngày, người đàn ông nghèo lại trở về nơi góc đường thân quen, ngồi nghỉ ngơi và lau sạch những vệt đất bẩn bám trên giày vải và gậy gỗ. Ông nâng niu chúng như thể báu vật của mình.
Giày vải hạnh phúc lắm. Cậu không còn ghen tị với những đôi giày khác nữa. Cậu tận hưởng mỗi ngày ấm áp bên người bạn gậy gỗ và người đàn ông nghèo.
Khi so sánh mình với những đôi giày khác, giày vải luôn thấy cô đơn vì cậu chỉ có 1 mình, trong khi những đôi giày khác luôn có đủ 2 bên trái và phải. Nhưng rồi cậu nhận ra rằng, dù không có “người bạn bên phải”, cậu vẫn may mắn có người đàn ông nghèo và gậy gỗ làm bạn.
Trong cuộc sống, chúng ta không nên so sánh mình với người khác rồi cảm thấy mình thua kém, thiệt thòi. Mỗi người đều sẽ có những may mắn riêng, chúng ta hãy tận hưởng và trân trọng những may mắn mình đã có được.
Tuy giày vải và gậy gỗ chỉ là những món đồ bình thường, nhưng ngày nào người đàn ông nghèo cũng lau sạch và nâng niu. Đó chính là bài học quý giá cho chúng ta: Luôn biết trân trọng và giữ gìn những đồ vật thân thuộc đã giúp ích cho cuộc sống của mình.
Đọc truyện và thơ thai giáo như thế nào?
Mẹ bầu nằm thư giãn, tâm trạng lạc quan, đọc truyện và thơ thai giáo theo nội dung được Mamibabi cung cấp với giọng tươi vui, hân hoan.
Mẹ hãy đọc thành tiếng để con có thể nghe được. Khi đọc, mẹ có thể vuốt ve, massage bụng bầu nhẹ nhàng. Bé sẽ có phản ứng tích cực với động tác và lời nói của mẹ đấy.