Truyện thai giáo: Truyện ngắn cho thai nhi: Cô nàng chăm chỉ và cô nàng lười nhác

4.6/5 (250 đánh giá)

Với một người siêng năng, lương thiện luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác và trung thực sẽ luôn có thái độ lạc quan. Khó khăn thử thách chỉ làm cho họ mạnh mẽ hơn và họ sẽ nhận được sự ban tặng. Ngược lại, với những ai lười nhác, đố kỵ, giả dối sẽ có một kết cục không tốt đẹp.

Truyện thai giáo: Truyện ngắn cho thai nhi: Cô nàng chăm chỉ và cô nàng lười nhác

Có một ngôi nhà trong một ngôi làng xa xôi. Một người vợ và chồng chung sống trong ngôi nhà. Mỗi người lại có một cô con gái riêng từ cuộc hôn nhân trước của họ.

Người vợ rất yêu chiều người con riêng của mình. Bà ta mua cho con đủ thứ váy áo và không để cô động vào việc gì. Cô con gái vì vậy mà trở nên lười nhác. Cô nàng có thể không làm gì cả ngày ngoài việc chỉ tán dương mình.

Trái lại, bà ta đối xử với người con của chồng rất tồi tệ. Bà yêu cầu cô gái làm tất cả mọi việc nhưng cô không than vãn bao giờ. Cha cô quan sát hết mọi việc. Trái tim ông nhói đau vì tình cảnh của con gái nhưng ông không thể làm gì được. Dần dần, ông trở nên ốm yếu.

– Con gái yêu quý. Cha thật sự xin lỗi! Ta không thể lo cho con được gì hết.

– Không đâu thưa cha, cha đừng thấy có lỗi. Cha đã yêu thương và quan tâm con cả đời rồi. Giờ đến lượt con chăm sóc cho cha. Con sẽ làm việc và kiếm nhiều tiền. Đây là thời kỳ khó khăn của chúng ta. Nhưng nó sẽ sớm qua thôi!

Người vợ lặng lẽ nghe hết câu chuyện giữa hai người. Bà ta nghĩ: “Tại sao mình lại không nghĩ đến điều đó? Mình nên gửi nó ra ngoài và bắt nó làm việc cho một gia đình giàu có và tất cả những gì nó kiếm được sẽ là của mình. Mình và con gái sẽ có một cuộc sống mà ta hằng mong muốn.

– Con nói đúng đó. Cha con ốm đau nằm đó, con cũng thấy rồi. Và có bao nhiêu khoản chúng ta phải chi trả. Tại sao con không ra ngoài và làm việc cho một gia đình nào đó. Con sẽ là một người hầu tốt đó!

Người cha không đồng ý với vợ mình. Tuy nhiên, cô con gái muốn làm việc và sáng hôm sau, cô đã sẵn sàng rời nhà. Cô sẽ tìm việc ở một gia đình khá giả. Người mẹ kế không đưa cho cô chút thức ăn hay nước uống nào cho chuyến đi nhưng chuyện đó không làm cô gái bận tâm.

Hãy chăm sóc bản thân thật tốt nhé con gái. Và không bao giờ được nói không với người nhờ giúp đỡ. Và hãy thật chăm chỉ. Những gì con làm, hãy làm với cả trái tim của mình.

Và cô con gái rời đi. Cô đi hết ngọn đồi này đến ngọn đồi kia nhưng không thấy gì cả. Cô đi bộ mấy ngày trời nhưng không thấy ai cả. Tuy nhiên, cô không đánh mất hy vọng.

Ở ngay đằng trước, cô đi qua một cái cây biết nói. Nó gần như đã chết khô.

Xin chào cô gái. Có vẻ cô đang đi đâu đó. Cô có thể giúp tôi bỏ các cành cây khô héo được hay không. Tôi sẽ đền ơn cô xứng đáng.

– Ồ được thôi!

Cô gái liền trèo lên cây và bỏ đi các cành cây khô. Cô không ngừng tay cho đến khi cái cây hết cành khô và sẵn sàng để ra lá và quả mới. Cái cây cảm ơn cô và cô gái tiếp tục đi về phía trước.

Đi được thêm một chút, cô gặp một cây nho khô. Nó nói với cô gái: “Xin chào cô gái. Cô có thể xới đất quanh cái cây của tôi không? Tôi sẽ đền ơn cô xứng đáng”.

Cô gái cầm lấy cái thuỗng mà bắt đầu xới đất. Cô xới cho đến lúc tay cô đau nhức. Cây nho cảm ơn cô và cô đi về phía trước.

Xa hơn chút nữa, cô đi qua một cái lò nướng bị nứt. Và nó gọi cô gái: “Cô có thể lau chùi và dọn dẹp cho tôi được sạch không? Tôi sẽ đền ơn cô xứng đáng”.

Cô gái thấy chiếc lò có nhiều vết nứt. Cô lấy một chút bùn và lấy chân trộn bùn. Rồi cô dùng chỗ bùn đó chát lên những vết nứt. Chiếc lò cảm ơn cô và cô tiếp tục đi về phía trước.

Xa thêm chút nữa, cô đi qua một cái giếng nứt và nó nói với cô: Ồ xin chào, cô có thể múc bỏ váng nước bẩn và làm tôi trong lại được không? Tôi sẽ đền ơn cô xứng đáng.

Cô gái múc bỏ hết nước bẩn và cọ sạch chiếc giếng. Cái giếng cảm ơn cô và cô tiếp tục đi về phía trước.

Xa hơn chút nữa, cô nghe thấy một giọng nói nhỏ. Đó là một chú cún. Nó nói với cô: “Cô có thể chải lông cho tôi và tắm cho tôi ở dưới sông kia không? Tôi sẽ đền ơn cô xứng đáng”. Và cô gái đã làm đúng như vậy. Nó cảm ơn cô gái. Cô gái tắm rửa rồi đi về phía trước.

Chả mấy chốc trời tối. Cô đi ngang qua một ngôi nhà. Có 7 nàng tiên sống ở trong đó.

– Uhm…cháu xin lỗi đã làm phiền nhưng trời đã tối. Cháu có thể ở lại đây nghỉ đêm không ạ?

– Cháu đang đi đâu đấy?

– Cháu đang tìm một công việc.

– Thật thế sao? Sao cháu không làm việc ở đây? Có bảy căn phòng. Hàng ngày cháu hãy dọn dẹp sáu căn phòng nhưng hãy nhớ không bao giờ được vào căn phòng thứ bảy. Cháu có đồng ý không?

– Ôi, cháu rất biết ơn cô. Cháu sẽ làm như lời cô căn dặn.

Và cô gái làm đúng như vậy. Cô thức dạy mỗi ngày và lau dọn sáu căn phòng. Cô không bao giờ để ý tới căn phòng thứ bảy.

Một năm trôi qua và cô gái đã kiếm đủ tiền. Cô muốn về nhà thăm người cha đau ốm của mình.

– Trước khi đi, cháu hãy nói cho chúng ta biết vì sao cháu không bao giờ tò mò về căn phòng thứ bảy?

– Cha cháu dạy cháu luôn làm đúng bổn phận của mình. Chừng nào còn ở đây, bổn phận của cháu là vâng lời các cô.

Các nàng tiên rất hài lòng với sự trung thực và cần cù của cô gái. Họ dẫn cô tới căn phòng thứ bảy. Có rất nhiều đồng tiền vàng và bạc ở trong đó:

– Hãy lăn lên trên đám tiền đó, những gì dính vào người con là của con.

Cô gái làm như vậy. Cô lăn qua lăn lại trên đống tiền vàng và sau đó cô lăn qua đám tiền bạc. Cô sáng lấp lánh như một ngôi sao khi những đồng tiền dính vào cô. Cô vẫy tay tạm biệt các nàng tiên và rời đi.

Trên đường trở về, cô thấy cô cún mà cô đã tắm cho nó. Cô cún bây giờ có bộ lông dài đính ngọc trai.

– Tới đây cô gái! Cô đã giúp tôi khi tôi cần. Hãy đến đây và lấy bao nhiêu ngọc trai mà cô muốn.

Cô gái đeo chuỗi ngọc trai vào tay, chân và cổ. Cô cảm ơn chú chó và đi tiếp.

Đi xa hơn, cô thấy cái giếng mà cô đã cọ sạch.

– Tới đây cô gái! Cô đã giúp đỡ tôi khi tôi cần! Tới đây và uống nước cho thỏa cơn khát nào!

Cô gái lấy một cái bình, múc nước và uống thỏa thích. Cô cảm ơn cái giếng và đi tiếp.

Xa hơn nữa, cô thấy chiếc lò mà cô đã sửa những vết nứt.

– Tới đây cô gái! Cô đã giúp tôi khi tôi cần! Hãy tới đây và ăn những chiếc bánh mỳ và bánh ngọt tươi ngon này.

Cô gái ăn bao nhiêu bánh mà cô muốn và mang một ít về cho cha. Sau đó cô cảm ơn cái lò và đi tiếp.

Đi xa hơn chút nữa, cô thấy cây nho mà cô đã xới gốc.

– Tới đây cô gái! Cô đã giúp tôi khi tôi cần. Hãy tới đây và uống nước nho tươi ngon này!

Cô gái uống bao nhiêu tùy thích và cô mang một ít về cho cha. Cô cảm ơn cây nho và đi tiếp.

Đi xa hơn, cô thấy cái cây mà cô đã giúp. Cái cây giờ xanh tươi và có những quả lê tươi ngon.

– Tới đây cô gái! Cô đã giúp tôi khi tôi cần. Hãy tới đây và ăn những trái lê tươi ngon này.

Cô ăn lê thỏa thích và hái một ít cho cha. Cô cảm ơn cây lê và rời đi.

Khi cô trở về nhà, cô rất vui khi thấy cha cô. Ông không còn ốm yếu nữa và đang đợi cô ở bên bậu cửa. Cô chạy tới và ôm cha thật chặt. Khi bà mẹ kế tới. Bà ta rẫ rất kinh ngạc hi thấy người chồng khỏe mạnh và cô gái trở nên giàu có. Người cô phủ đầy vàng bạc từ đầu tới chân. Không để ý tới bà mẹ, người cha và cô con gái bước vào nhà. Bà mẹ kế nhận ra rằng người chồng sẽ không cho bà ta chút gì. Ngay lập tức bà gọi con gái và nói với cô hãy đi tìm việc ở gia đình giàu có.

– Nghe này! Giờ con phải kiếm được nhiều tiền hơn cô ta. Mẹ tin con sẽ làm được. Nó có ngọc trai ư? Con sẽ mang về cho mẹ ruby. Cô con gái chào tạm biệt và ra đi.

Không cần phải đi xa, khi cô đi ngang qua cái cây gần như chết khô, cái cây nhờ cô giúp nó bỏ đi những cành cây khô và hứa sẽ đền đáp cô xứng đáng.

– Ngươi đùa à? Ta sẽ không làm bẩn đôi bàn tay và bàn chân xinh đẹp của ta vì cái cành khô của nhà ngươi đâu! Không đời nào!

Và cô ta đi tiếp. Đi được một lát, cô đi qua cây nho đang chết khô, nó nhờ cô xới gốc cho nó và nó hứa đền ơn cô xứng đáng.

– Dưới ánh nắng thiêu đốt này ư? Ta sẽ không làm bẩn đôi bàn tay và bàn chân xinh đẹp của ta vì những cái rễ chết khô của ngươi đâu! Không đời nào!

Đi xa thêm chút nữa, cô thấy một chiếc lò nướng đã nứt và nó nhờ cô vá lại những chỗ nứt và hứa sẽ đền ơn cô xứng đáng.

– Ta sẽ không làm bẩn đôi bàn tay và bàn chân xinh đẹp của mình đâu. Không đời nào!

Lát sau, cô đi ngang qua cái giếng và nó nhờ cô cọ rửa nó sạch sẽ và nó sẽ đền ơn cô.

– Ngươi là một cái giếng nước. Hãy tự làm sạch mình đi! Ta sẽ không làm bẩn đôi bàn tay và bàn chân xinh đẹp của mình đâu! Không đời nào!

Đi tiếp nữa, cô đi qua một cô chó, nó nhờ cô tắm cho nó và nó sẽ đền ơn cô, nhưng cô gái chạy đi và la lên. Cô sẽ không làm bẩn đôi bàn tay và bàn chân xinh đẹp của mình. Không đời nào!

Đi xa hơn nữa, cô tới một ngôi nhà và xin ở nhờ qua đêm. Đó là ngôi nhà của bẩy bà tiên. Cũng như trước đây, bà tiên mời cô ở lại làm việc một năm với công việc dọn xẹp sáu căn phòng.

– Nhưng hãy nhớ là không vào căn phòng thứ bảy!

Cô gái đồng ý. Hàng ngày cô dậy dọn dẹp sáu căn phòng. Nhưng sự tò mò cứ lớn dần lên trong cô và cô đã bước vào căn phòng thứ bảy. Nó rất tối tăm và thay vì chứa đầy đồng tiền vàng và bạc, căn phòng đầy cóc nhái và ong. Chúng đốt cô bầm tím khắp người. Không cần đợi các bà tiên tới, cô chạy khỏi ngôi nhà.

Trên đường về, cô thấy cô cún phủ đầy ngọc trai. Cô đuổi theo nó để lấy mấy dây ngọc trai nhưng cô chó đã chạy mất. Đi xa hơn, cô thấy cái giếng mà cô đã từ chối cọ rửa. Cô cúi xuống múc nước, nhưng nước giếng tụt xuống khỏi tầm tay cô. Đi xa hơn, cô thấy cái lò nướng bánh mà cô đã từ chối sửa vết nứt. Có bánh mỳ và bánh ngọt tươi ngon ở đó. Nhưng khi cô cố lấy bánh, nó làm cô bỏng tay. Đi xa hơn cô thấy cây nho mà cô từ chối xới gốc. Cô rất khát nhưng cây nho không cho cô uống. Đi xa hơn, cô thấy cái cây mà cô từ chối giúp đỡ. Nó đầy lá và những quả lê tươi gnon, nhưng khi cô cố gắng hái lê, cái cây lại cao hơn tầm với của cô. Sau đó cô gái trở về nhà. Mẹ cô đang đợi cô ở bậu cửa với hy vọng sẽ thấy vàng và ruby nhưng con gái bà trở về với đầy vết bầm tím và quần áo thì bẩn thỉu.

– Các người thấy chưa! Lười nhác chẳng đem lại điều gì tốt đẹp cả. Chỉ có chăm chỉ với trái tim chân thành mới được đền đáp xứng đáng. Các người không có chỗ trong căn nhà này nữa, các người phải rời đi.

Người vợ và cô con gái rời đi. Người cha và cô gái chăm chỉ sống hạnh phúc mãi mãi.

***

Bài học đạo đức:

Cây lê, cây nho, lò bánh, cái giếng, cô cún và ngôi nhà của bảy bà tiên cũng giống như những biểu tượng trong cuộc đời. Cây lê là biểu tượng của sự thánh khiết, bình yên. Cây nho biểu tượng cho sự vui vẻ, cái lò bánh biểu tượng cho lương thực, cái giếng là cho sự sống, và chú cún biểu tượng của tình bạn. Bảy bà tiên biểu tượng cho sức mạnh của tự nhiên.

Trong câu chuyện, các cây, lò bánh, chú cún hay cái giếng không vì phải được giúp đỡ mà mới ra hoa ra trái, có nước sạch hay đầy ngọc trai. Chỉ những người trung thực, chân thành, chăm chỉ tốt bụng mới có thể tuân theo quy luật của tự nhiên và phần thưởng luôn được ban tặng cho những người lương thiện, chăm chỉ và trung thực. Ý nghĩa câu truyện cổ tích này thật sâu sắc.

Nội dung đặc biệt chỉ dành cho tài khoản VIP Mom
Hãy tạo tài khoản để xem mom nhé, chỉ hết 5 giây!
Tạo tài khoản ngay!

Đọc truyện và thơ thai giáo như thế nào?

Mẹ bầu nằm thư giãn, tâm trạng lạc quan, đọc truyện và thơ thai giáo theo nội dung được Mamibabi cung cấp với giọng tươi vui, hân hoan.

Mẹ hãy đọc thành tiếng để con có thể nghe được. Khi đọc, mẹ có thể vuốt ve, massage bụng bầu nhẹ nhàng. Bé sẽ có phản ứng tích cực với động tác và lời nói của mẹ đấy.

ĐÁNH GIÁ
4.6 / 5

Bài hay? Đánh giá ngay!
Chọn số sao
           
Gửi thành công! Cảm ơn bạn đã đánh giá!
Tư vấn 1:1 qua chat và video Zalo
Chat ngay!
- Chuyên gia hàng đầu về THAI GIÁO và GIÁO DỤC SỚM (không phải bác sĩ)
- Trực tiếp nghiên cứu và ứng dụng thai giáo, giáo dục sớm cho con trai nên các bài học có tính ứng dụng RẤT CAO, không lý thuyết hàn lâm
- CEO App Mamibabi
- Tác giả TOP sách thai giáo bán chạy tại TIKI: Rủ chồng thai giáo
- Chuyên gia Phát triển Ứng dụng cho Mẹ và bé được sử dụng bởi hàng triệu người
Nhận ngay 5,000+ hoạt động Thai giáo, Giáo dục sớm, Tập nói sớm, Ăn dặm VIP
Thai giáo
Giáo dục sớm
EASY, Luyện ngủ
Tập nói sớm
Ăn dặm VIP
Tư vấn 1:1
Truyện thai giáo
KHO NỘI DUNG THAI GIÁO
BÀI MỚI ĐĂNG