Chào cả nhà!!!
Hôm nay khi ông con nhà mình đc gần 3 tháng rồi, mình mới có đủ dũng khí để review cho cả nhà việc đi đẻ ở VP vì dài lười viết quá =))))
Đầu tiên phải kể đến hành trình dài 3 năm đến với em bé.
Vợ chồng mình cưới nhau 3 năm, mỗi năm bầu 1 lần, và bị sảy 2 lần đầu tiên ở tuần 8, 10. Sau khi sảy lần 2 xong (giữa 2018), thì thả mãi thêm suốt 1 năm sau đó mà ko thấy gì. Nghĩ chắc mình tịt rồi, còn bảo chồng là thôi anh lấy vợ khác đi🤣🤣🤣.
Tuy nhiên sau đó, khi vừa chuyển sang nhà mới và khi vừa mở quán trà thì mình dính bầu. Đến lúc bầu còn ko biết, vì nghĩ như các tháng trước, sợ là mong quá nên bị ảo giác có thai, đành ra mình chả thử gì, một phần vì lúc đó khá bận khi sửa cùng lúc 2 cái nhà. Mình trồng cây, bê đất hùng hục cùng chồng lên sân thượng, rồi bê vác bàn ghế ở quán như đúng rồi ý. Đến lúc mãi chả thấy có kinh mới đành thử đại và được một phen hú hồn. Hôm sau đi khám ngay thì thai đã bị bóc tách một chút. Và hành trình đầy nước mắt bắt đầu từ đây cho đến khi vợ chồng mình gặp được bác Nghị Idol🤣🤣🤣.
Khi có bầu, thế nào mình lại ko đi khám ở Việt Pháp ngay. Phần vì lúc đó chưa tìm thấy hội mình để tham khảo nên ko biết thế nào, phần vì dồn hết kinh tế để sửa 2 cái nhà nên lúc đó 2 vợ chồng ko dư dả nhiều, chưa biết phí ở VP thế nào, chỉ nghĩ là rất đắt🤣🤣🤣
Nơi đầu tiên mình khám khi bầu lần 3 này là Phòng khám CS 2 của PSHN chỗ Cảm Hội ý. Tại đây mình siêu âm thấy 2 túi phôi, cùng với đó là u sơ. Bác sĩ bảo có thể là thai đôi, cũng có thể 1 trong 2 chỉ là túi dịch, phải đợi nó lớn thì mới biết được. Tuy nhiên, mình bị bóc tách như đã nói ở trên, thêm tiền sử bị sảy non 2 lần, và khối u có thể lớn nhanh hơn và đè vào túi thai, nên bs bảo khá nguy hiểm. Chỉ còn biết ở nhà uống thuốc và nằm yên bất động. ---> mình khóc hết nước mắt tập 1.
Khi được người quen giới thiệu cho bác sĩ Sơn - Trưởng khoa Chuyên khoa 2 của sản HN, mình đi khám phòng khám ngoài của bác này. Lần SÂ thứ 2 thì ko còn thấy u sơ nữa, mà chỉ còn 2 túi. Lúc đấy thai 5w và chưa có tim thai, bs nghi thai ko phát triển. Thuốc mình được kê từ lúc khám ở phòng khám CS2 của PSHN, mình hỏi bác thuốc này uống đc nữa ko, bác ý cho câu xanh rờn "thai ko phát triển uống có tác dụng gì đâu" và chỉ định mình làm xét nghiệm Beta Hcg ---> mình ngồi trên xe khóc hết nước mắt tập 2🤣🤣🤣.
Khi nhận được kết quả thì mình rất mừng vì chỉ số tăng. Vội vàng mang đến cho bác này xem. Lúc này siêu âm thì chỉ còn 1 túi thai, túi kia là túi dịch thật (mừng hụt vì ko phải sinh đôi🤣🤣🤣). Ko hiểu vì sao, dựa vào cái gì mà bác này nói kết quả xét nghiệm ko chính xác và khẳng định rằng thai ko phát triển nữa!!! Rồi yêu cầu mình làm xét nghiệm lại. Mình ức quá, và cảm thấy ko tin tưởng nên bảo chồng phi thẳng đến Việt Pháp cho em!!!
Do mình ko book trước, và lúc đấy cũng chẳng biết bác nào với bác nào cả nên đến được xếp vào khám bác Nghị.
Sau khi kể dài lê thê hành trình trước đó, được bác thăm khám cho thì bác phán: Thai em hoàn toàn bình thường. Mẹ khỏe con khỏe. Có tim thai rồi em nhé!! Đây này!!! Và đấy là lần đầu tiên vợ chồng em được nghe nhịp tim của con. Vỡ òa ý các mom ạ🤣🤣🤣.
Thực sự đấy là lần đầu tiên trong lịch sử khám thai, mình cảm thấy được yên tâm đến vậy khi bác sĩ chịu khó, tươi cười ngồi nghe mình trình bày rồi an ủi mình đến vậy. Mình cứ hỏi đi hỏi lại bác: thai khỏe thật ko bác? Thai phát triển thật ko bác? Bác Nghị cười tươi, điềm tĩnh trả lời: thật mà!! Hai mẹ con hoàn toàn bình thường có vấn đề gì đâu. 1 tháng sau qua khám lại thôi!!!🤣🤣🤣
Chính nụ cưới chết người của bác Nghị đã kéo vợ chồng em từ dưới đáy lên đến tận đỉnh đấy ạ. Thực sự cám ơn bác Nghị nhiều lắm!!!❤❤❤
Có 2 vấn đề mình hỏi bác Nghị, mà đáp án của bác khá hay, mình chia sẻ luôn để các mom ai chưa biết thì tham khảo nhé:
1/Thiếu ối uống nước dừa: theo bác Nghị thì ko phải thiếu ối uống nước dừa là có thêm ối đâu ạ. Bác giải thích rằng, tiếng Việt mình có gốc là tiếng Hán. Trong tiếng Hán quả dừa đọc là "dư", với mong muốn rằng uống nước dừa sẽ dư, rồi dần dần ngta nói uống nước dừa sẽ thêm nước ối chứ thật ra ko phải vậy. Nếu vậy thì đã ko phải can thiệp y học.
2/Thuốc giảm nghén: mình có vào các hội chuột, thấy một số mẹ bảo nghén quá đi khám (ở các BV khác ko phải VP) thì BS cho thuốc giảm nghén. Mình bầu 3 tháng đầu cũng nghén thừa sống thiếu chết, cũng đến bác Nghị xin thuốc giảm nghén, thì bác bảo: thai càng khỏe thì mẹ càng nghén chứ sao phải uống thuốc giảm nghén. Em nghén vậy thì anh sẽ kê cho em thuốc giảm co để tránh ảnh hưởng đến thai nhi thôi, chứ ko uống thuốc nào giảm nghén đâu em nhé. Mẹ chịu khó nhé!!!
Mình trải qua 3 tháng đầu yên ấm với bác Nghị, trộm vía mẹ khỏe con khỏe. Mình có nói chuyện với bà chị mình, thì lần nào cũng khuyên mình đi khám bác Thu. Có một lần ngồi chờ khám bác Nghị, mình có nghe các chị lễ tân nói chuyện với nhau là bác Thu đang cáu um lên vì có lịch mổ của bác mà ko chuẩn bị đc phòng mổ làm lỡ lịch hay sau ý, đại loại vậy. Nên trong tiềm thức của mình, ấn tượng đầu tiên là bác Thu khó tính🤣🤣🤣.
Nghe chị mình khuyên hết lời, mình mới hỏi bác Thu có khó tính ko chị? Chị mình trả lời: ôi anh Thu vui tính nhất vịnh bắc bộ ý!!!
Thế là ở lần khám sau, mình đã nuốt nước bọt, mạnh dạn book bác Thu. Ấy thế mà đếch được các mẹ ạ🤣🤣🤣. Kiểu trong tuần đến lịch khám thì đầu tuần mình book (vì chưa biết bác Thu kín lịch đến thế) nên ko đc. Vậy là lần khám của đợt sau, mình rút kinh nguyệt gọi điện book bác luôn ngay mùng 1. Thế là đã được cái hẹn với bác Thu.
Lần đầu tiên khám bác Thu, mình rón rén âm thầm, ko dám hỏi gì nhiều. Cơ mà chính sự nhiệt tình và vui tính của bác đã khiến mình mạnh dạn hỏi hơn mỗi lần đến khám. Và mình theo bác Thu luôn cho đến lúc đẻ.
Mình chỉ khám ở VP theo các mốc được chỉ định. Trộm vía 2 mẹ con bình thường nên ko phải đi khám thường xuyên.
Trong quá trình mang thai, mình có bị tiểu đường nhẹ. Mình tự điều chỉnh lại ăn uống, và có sẵn máy thử tiểu đường tại nhà, nên khi đường mình đã ổn định là ok, ko bị lây sang con, và cũng ko phải đi khám, điều trị tiểu đường.
Mong mãi rồi cũng đến ngày vỡ ối. Mình vỡ ối từ 3 rưỡi sáng. Hai vợ chồng tức tốc vào viện.
Vào đến viện là lúc rạng sáng. Sau khi làm tờ khai y tế vì lúc ý vẫn trong lệnh cách ly của đại dịch Covid, mình lên tầng làm thủ tục nhập viện thì hành lang ko 1 bóng người😅😅😅. Nghĩ chắc các bạn trực đang nghỉ hoặc ngủ quên, nên mình gọi vào hotline nhờ gọi y tá hộ mình. Sau đó mới có một bạn ra dẫn mình đi thay quần áo, đo monitor, rồi đưa vào nhận phòng và tắm rửa.
Xong xuôi, mình nhắn tin cho bác Thu nhờ bác lúc nào mình đẻ bác sang đỡ hộ mình. Bác nhắn tin hỏi lại mình tên và số phòng.
Bạn cũng phòng của mình nhập viện sau mình một lúc. Bạn ý đẻ mổ và cũng đk bác Thu. Mình trộm nghĩ, ko biết lúc mình chuyển dạ bác mổ xong chưa nhỉ, mà ko biết rằng cái ngày của mình nó dài đằng đẵng tới tận tối muộn!!!😭😭😭
Nằm chờ một lúc thì có BS người Pháp vào khám cho mình. Mình tưởng chuẩn bị được đi đẻ rồi, mà bác phán cho câu: mày mới mở đc 1 finger thôi. Đến chiều mà chưa mở đc hết để đẻ thì sẽ cho đặt gel. Thì dự kiến có thể đêm nay hoẵ sáng mai sẽ sinh. Mình mới ối giời ơi sao từ đêm đến giờ mới mở đc có 1 ngón tay thôi á huhuuu. Thế là cứ nằm chờ, cứ nghĩ bác Thu quên mình rồi ahuhuu...
Và rồi cuối cùng idol cũng xuất hiện sau mấy ca mổ thì phải🤣🤣😅.
Nhanh như 1 cơn gió, bác xuất hiện, khám và chỉ định đặt gel luôn chứ ko phải chờ đợi làm gì cả!!!
Đặt gel xong mình vẫn ăn trưa bình thường. Bữa trưa ở VP ngon bá cháy!!! Còn chồng mình xuống canteen của VP ăn luôn!!! Khoảng 100k/suất dưới canteen thì phải. Mình vừa ăn, vừa ngồi facetime về cho ông bà nội ngoại ở nhà đỡ lo. Vì dịch cách ly nên chỉ 1 người thân đc vào thôi. Bà ngoại có đến nhưng bảo vệ ko cho vào.
Sau khi ăn xong thì những cơn đau dồn dập kéo đến. Đau dã man ý các mẹ ạ. Dù đã đọc nhiều review của các mẹ và cũng xác định tư tưởng rồi mà vẫn đau ngoài sức tưởng tượng😭😭😭. Đau đến nỗi mà khi bs vào ktra, mình ngỡ mở đc cả chục phân rồi, nhưng ko, mới chỉ mở thêm tổng cộng khoảng 3 phân ạ🤣🤣🤣. Cơ mà chịu đc đến đây là thiên đường rồi, vì như vậy đã đủ điều kiện đi gây tê màng cứng. Đến chiều tối mình được các chị hộ sinh đẩy lên phòng đẻ. Lúc ấy là sau 5h chiều, bác Thu ko làm việc nữa. Mình nghĩ thôi thế là xong, ko đc bác Thu đỡ rồi ahuhuu. Lúc ý đau đớn, cũng ko nhớ là làm những gì nữa. Một lúc sau bác sỹ gây tê người Pháp vào. Có hỏi mình một số câu như kiểu mình có dị ứng gì ko? Đợt khám với bs gây tê trước khi đẻ bác có hướng dẫn ngồi ko bla bla... Đoạn này mình cứ nghĩ sẽ đau đớn lắm nên căng thẳng cực (mình chịu đau khá kém). Nhưng không!!! Bác người Pháp làm êm ru, làm xong cái là bái bai cơn đau. Lúc này mình thấy âm ấm ở chân, thấy tê tê như kiến đốt. Nói chung cũng ko có gì khiến mình khó chịu ngoài máy thở luồn vào mũi. Mà chỉnh mấy lần rồi mình vẫn thấy rát. Lúc sau bác Thu xuất hiệnnnnn!!! Bác hỏi thăm mấy câu. Rồi mình mếu máo: "Ui, em thấy bác em yên tâm hẳn huhuuu...". Nhưng ko thấy bác nói gì, chỉ nhìn em như có điều gì muốn nói rồi chắp tay sau lưng đi ra😂😂😂
Cũng biết hôm đấy bác nhiều ca, chắc là sẽ mệt nên thôi ko nỡ với ko dám nài nỉ gì bác.
Và rồi mình lại nằm chờ cho đến khi mở hẳn. Mình được các chị hộ sinh thông tiểu, waxing violon cho😂😂😂 (trc khi sinh cũng hơi băn khoăn vụ này, vì bụng to ko waxing tại nhà đc ahihiii). Đang nằm thì bác Thu gọi điện cho chị hộ sinh hỏi về tình hình của mình. Rồi bác bảo mình mà đẻ trước 9h thì bác vào đỡ cho. Nghe đc câu nói đó mà mình như mở cờ trong bụng vậy!!!
Thế rồi lúc mình mở gần hết, bác Thu chuẩn bị đến thì các chị hướng dẫn và cho mình rặn thử.
Các chị em mà có điều kiện thì nên đi học khóa tiền sản ạ. Chứ như em sớm lười ko đi, sát ngày đẻ mới đi thì lại dính dịch. Thành ra bị hoãn có đc học hành gì đâu. Mình ko biết rặn, rặn lại yếu. Rặn mãi con chưa ra mà trĩ ra hết rồi🤣🤣🤣. Rồi bác Thu, lại nhanh như một cơn gió, khi thấy mình rặn yếu, em bé nhà mình dù ngôi thuận, nhưng nó lại nằm chứ ko nằm úp, thành ra nó khó ra hơn. Thế là bác dùng forcep nhanh chóng lôi em bé ra ngoài. Do đã tìm hiểu trước nên mình ok ngay khi chị hộ sinh bảo.
Em bé ra đời mẹ tròn con vuông. Em bé được da kề da với mẹ và được bố cắt dây rún cho. Mãi sau mình hỏi chồng cảm giác khi cắt dây rún cho con thế nào? Chồng bảo: "Như cắt miếng dồi ý. Ôi sợ lắm đừng hỏi nữa" =))))
Vì phải dùng kẹp nên mình bị khâu khá nhiều và đau hơn. Ôi cơn đau man rợ cũng ko kém gì đau chuyển dạ😭😭😭.
Vì mình đẻ tối, nên lúc trước khi sinh, các chị hộ sinh đã đặt cháo để sẵn giúp mình. Sau khi xong xuôi về phòng, mình đc hâm cháo cho và chồng đút cho hết bát cháo.
Con mình đc tráng ruột bằng sữa mẹ. Mình có sữa non từ tháng thứ 7. Trước khi đẻ, lúc ở viện chờ mình cũng có về sữa ướt áo nữa nên con mình thấy cứ mút mãi ko cáu gì nên chắc là có sữa thật🤣.
Đêm mình gửi con cho các bạn hộ sinh trông hộ. Và nhờ các bạn khi nào con đói thì mang qua mình cho bé ti. Mỗi tội các bạn ko nhớ, đến sáng hôm sau mang em bé qua cho mình thì kể ra mới biết đêm các bạn cho em ti sữa công thức huhuuu.
Mình ko đăng ký phòng đơn, nhưng bạn cùng phòng với mình chuyển sang phòng đơn nên ngẫu nhiên mình đc ở 1 mình 1 phòng kakaaa.
Đến tầm trưa, cô Mến vào tắm cho em bé và hướng dẫn mình tắm cho em. Mình cũng đã nghe danh cô Mến từ lâu, và cuối cùng cũng đc diện kiến!!! Về chuyên môn thì ko có gì phải bàn rồi. Nhưng mình thấy cô có vẻ hơi lạnh lùng. Khi cô tắm cho con mình, mình giơ điện thoại lên vì muốn chụp những khoảnh khắc đầu đời của con, và cũng muốn quay lại cách cô hướng dẫn tắm bé. Nhưng cô bảo ko đc quay chụp trong lúc cô làm? Điều này làm mình thực sự hơi hụt hẫng. Với cả mình cũng chưa nghe ai nói gì về việc này.
Mình nghe nhiều mom bảo nếu đc nên mang máy hút sữa đi vì sợ dùng máy ở viện đông phải chờ lâu. Thế là mình cũng tay xách nách mang máy hút sữa của mình vào. Đến lúc mình nhờ một cô hộ sinh tiệt trùng hộ thì cô từ chối với lý do là có nhiều bình ở đấy sợ lẫn. Bảo mình ra máy hút sữa của bệnh viện hút. Nhưng lúc ý mình bị đau tsm ko lết đc nên chả ra nữa, cho con ti trực tiếp luôn.
Đêm hôm ở lại viện nếu có chồng ở cùng thì sẽ đỡ tủi thân hơn hẳn. Với cả đêm hôm đấy hình như cũng khá nhiều các mom đẻ nên mình bấm gọi các cô hộ sinh hơi lâu. Cảm giác muốn đi nặng mà phải chờ các cô vào dìu đi, lúc các cô đến thì mình hết buồn ú hiu hiu. Cũng ko trách đc vì mọi người đều cố gắng làm việc. Nên có chồng ở cạnh sẽ đỡ hơn nhiều!!!
Mình phát sinh tổng cộng hơn 6 triệu và khoảng 3 triệu tiền thuốc men nữa. Mình ko dùng bảo hiểm và tự chi trả toàn bổ. Chờ 2-3 năm nữa nếu có duyên đẻ đc tiếp thì mình vẫn sẽ chọn lựa nơi đây để đón bé chào đời!!!
Hôm nào có thời gian mình sẽ viết tiếp 1 bài để động viên các mẹ nuôi con hoàn toàn bằng sữa mẹ nữa ạ!!!
Còn một phần nữa là vì con mình vỡ ối ở trong bụng lâu hơn 12 tiếng. Nên khi ra con phải đi xét nghiệm xem có nuốt phải nước ối của mẹ, có bị nhiễm khuẩn không? Mình đồng ý cho con đi xn. Và kết quả là âm tính. Tuy nhiên bác sĩ (mình ko để ý tên) và bạn hộ sinh vào bảo là phải ở thêm 1 đêm nữa để làm thêm xn lần nữa. Vì thấy ông con mình kiểu ngoan quá ko quấy như các bạn khác. Vì phải chờ đến 9h tối làm xét nghiệm lần 2, và bảo khéo trc khi làm xn đã phải truyền kháng sinh cho con trước. Sau khi suy nghĩ mình quyết định đi về và ko cho con ở lại. Mình dựa vào linh cảm của 1 người mẹ, cầu nguyện và tin chắc rằng con không sao. Mình cũng quan sát các biểu hiện của con mình và thằng bé trộm vía hoàn toàn bình thường. Chứ vừa lọt lòng đã phải lấy máu xót con lắm ạ.
Còn nhiều thứ nữa muốn viết mà dài quá. Mình viết mấy ngày mới đến được những dòng này. Nên xin phép dừng tại đây!!!! Hẹn cả nhà cuối tuần này off sẽ cùng chia sẻ kinh nghiệm với nhau nhé!!!
Nguồn: Quynh Dang