Kicchu và Choru đều cho rằng mình đã câu được con cá to nhất. Nhưng chính chú cá mới là người thông minh nhất!
Một buổi sáng sớm, Kicchu thức dậy, cậu vừa ngáp vừa nói: "Đã tới lúc đi câu cá rồi.”
Trên đường đi ra hồ, cậu gặp Choru cũng đang trên đường tới đó. Hai người là bạn từ thuở nhỏ, cùng nhau rong chơi từ rất lâu rồi.
Cô bé Munia nhìn thấy hai người đang đi từ xa, trên tay mỗi người là một chiếc cần câu. “Chúng tớ đang định ra hồ câu cá. Đi cùng chúng tớ nào Munia”.
Munia bé nhỏ nghĩ ngợi một lúc rồi nói: “Các cậu đừng làm thế, nếu không có nước, loài cá sẽ chết đó.”
Kicchu và Choru không nghe lời Munia. Hai người bạn đi thẳng tới hồ.
Kicchu và Choru ngồi câu bên hồ. Có hai chú cá bơi qua, một chú gầy gò, chú còn lại thì mập mạp.
Một lúc sau, chú cá thứ ba bơi tới, chú cá này to hơn tất thảy những chú cá mà ba người bạn đã từng thấy.
Munia cười to, nói: “Con cá này còn to hơn cả bàn chân của Appa nữa!"”
Kicchu và Choru giữ chắc chiếc cần câu của mình.
Kicchu hét lên: “CON CÁ NÀY LÀ CỦA TỚ!”
Choru cũng hét lớn: “KHÔNG! CON CÁ NÀY PHẢI LÀ CỦA TỚ!”
Kicchu kéo…
Choru lại kéo mạnh hơn…
Một tiếng RẮC vang lên! Cần câu của cả hai gãy vụn.
BỤPPP! Kicchu ngã sõng soài ra đất.
ÙMMM! Choru ngã nhào xuống hồ.
Chuyện gì đã xảy ra vậy nhỉ? Các bạn nghĩ là gì nào?
Thì ra chính chú cá đã buộc sợi câu của hai cậu bé vào với nhau!
Đọc truyện và thơ thai giáo như thế nào?
Mẹ bầu nằm thư giãn, tâm trạng lạc quan, đọc truyện và thơ thai giáo theo nội dung được Mamibabi cung cấp với giọng tươi vui, hân hoan.
Mẹ hãy đọc thành tiếng để con có thể nghe được. Khi đọc, mẹ có thể vuốt ve, massage bụng bầu nhẹ nhàng. Bé sẽ có phản ứng tích cực với động tác và lời nói của mẹ đấy.