Ngày xửa ngày xưa, ở một đất nước xa xôi kia, có một chị Gà Mái. Một hôm chị ta định đi thăm bạn bên kia sông, nhưng bọn cá sấu dưới sông luôn rình mò ăn tất cả những con gà nảo lảng vảng ở bờ nước. Sợ bị ăn thịt, các chị gà mái thường phải đi loanh quanh thật xa để tránh đến gần sông. Chị Gà Mái này lại vội nên chị ta quyết định theo con đường ngắn nhất. Ðó là con đường đi men theo bờ sông.
Ngay khi Gà Mái đến bờ nước, một con cá sấu to tướng nhảy lên và lấy hàm răng nhọn vồ chị ta. Cá Sấu sắp nuốt thì Gà Mái kêu lên:
- Ðừng ăn thịt em, ông anh ơi!
Anh Cá Sấu để cho Gà Mái đi, nhưng bụng vẫn băn khoăn: "Tại sao con vật này lại gọi mình là anh nhỉ? Ta có phải là gà trống đâu kia chứ!"
Hôm sau Gà Mái từ nhà bạn trở về. Cá Sấu lại vồ lấy chị ta. Nó sắp sửa nhai thì lại nghe thấy Gà Mái nói:
- Anh trai của em! Ðể cho em được yên nào.
Cá Sấu bèn hỏi:
- À, rốt cục ta hỏi nhà chị, tại sao chị lại gọi ta là "anh"?
Gà Mái đáp:
- Vì anh cũng nở ra từ trứng, giống như chúng em.
Cá Sấu gật gù:
- Bây giờ ta hiểu rồi!
Từ đó trở đi, các chị gà mái qua lại bờ sông bình yên, không bao giờ bị cá sấu ăn thịt. Là họ hàng, ai lại ăn thịt nhau chứ? Chị Gà Mái thật thông minh phải không nào?