TÂM SỰ HÀI HƯỚC CỦA BÉ GÁI 16 THÁNG TUỔI CÓ MẸ LƯỜI NHẤT QUẢ ĐẤT ... 😂😅😅
Có nhà nào theo chủ nghĩa Tự lập, Tự do, Tự lo như nhà mình không ạ?
"Quả thật sống trên đời 16 tháng có lẻ, mình chưa gặp ai lười như mẹ mình. Trước tiên là các vấn đề thiết yếu ở lứa tuổi bọn mình: ăn-ngủ-ị cho đến tỉ vấn đề khác.
1. Ăn
Từ khi mình sinh ra đến giờ, Mẹ chưa bao giờ quấy cho mình một bát bột đúng chuẩn ăn dặm truyền thống luôn. Vì Mẹ quá lười nên từ khi vẫn đương chức "chủ tịch", mình đã phải ăn cháo nguyên hạt và rau củ quả thôi. Mới 2 cái răng đã phải gặm ngô, nhá thịt. Ở nhà với bà thì mình được ăn suốt ngày bao nhiêu là món ngon, không bỏ bữa nào.
Còn ở nhà với Mẹ, toàn là nhà có gì chén đấy, có khi phát cho vài cục cơm, xíu thịt và vài miếng đồ hấp là xong bữa tối. Ngay cả hoa quả Mẹ cũng chẳng cắt nhỏ cho mình, muốn không nghẹn phải tự cắn nhỏ mà ăn. Rồi Mẹ còn bảo ăn lỡ có trúng hạt thì phải nhè ra, nuốt hạt là bị mọc cây trong bụng đấy. Mình sợ lắm, nhưng mà hạt nào lớn thì dễ chứ như thanh long mình chịu. Chắc trong bụng mình đã có cả một vườn thanh long!
À quên, còn vụ này chứ. Có giai đoạn mấy lần mình làm mình làm mẩy không ăn, bà lo lắm, sợ mình đói. Thế là cứ đến bữa, Mẹ mang cháo lên phòng khoá cửa lại hai đứa ngồi ăn với nhau. Mình mà giở quẻ á, Mẹ cho nhịn rã họng luôn, khỏi dỗ. Mình nói cái này bí mật đừng mách bà mình nhé.
Có mấy lần mình không ăn, Mẹ còn chén thức ăn của mình. Xong xuống bà hỏi thì Mẹ bảo mình ăn hết rồi. Mà á, ngồi ăn với Mẹ thì "quên mùa xuân" được đi rong đi. Lằng nhằng là "giải tán quốc hội" cho nhịn luôn chứ chẳng chơi đâu ý nhá.
2. Ngủ
Mình nhớ hồi còn bé xíu, có lần ông bà nội phải đập cửa phòng vào cứu mình vì Mẹ để mình khóc ứ thèm dỗ. Bây giờ lớn rồi, đến giờ ngủ Mẹ tắt đèn, bảo mình nằm xuống, thơm chúc ngủ ngon xong là Mẹ ngáy o o luôn. Thế là mình đành ôm bạn gối lăn lộn chán rồi khò.
Lười đến thế là cùng! Mình chỉ nhớ hồi bé được ba hát “Ầu ơ, ví dầu" ru ngủ. Mà nói thật nghe ba mình hát thì nhắm mắt ngủ luôn đi cho đỡ