Tư vấn     Tâm sự
Mai Anh Danger VIP
Em thấy mệt mỏi quá các mom, kiểu như e sắp hết chịu đựng nỗi rồi, riết e cũng ko muốn ăn uống hay nói chuyện với ai. Trong đầu e chỉ muốn ôm con về nhà mẹ đẻ ngay thôi nhưng ko thể đc.

E ở cùng gia đình chồng cũng ko mấy ổn. Vốn dĩ e ko có đạo (dù là theo chồng thì e cũng đi học để theo đạo rồi nhưng mẹ chồng hễ ai hỏi tới là nói e là đứa ngoại đạo), là người Sài Gòn lại ở hơi xa nên nhà chồng ko mấy thích e. (Nhà chồng e đạo Chúa, người bắc, hiện đang sống ở Vũng Tàu). Về nhà chồng thì e có thai rồi nên ko xin đc việc nữa vì e làm văn phòng thế là e ở nhà phụ giúp việc nhà và dưỡng thai thôi.

Chắc ai làm dâu cũng đôi khi xảy ra mâu thuẫn ko mong muốn với nhà chồng. E cũng ko ngoại lệ, bỏ qua những chuyện vụn vặt, nhiều vấn đề thấy khó chịu quá thì e có nt nói với chồng nhưng dần cũng thôi. Vì cảm thấy đàn ông họ ko thích nghe nhiều, e thấy e nói chồng cũng ko quan tâm mấy. Với 1 phần e nghĩ chồng đi làm cả ngày cũng đủ mệt mỏi rồi nên e toàn chịu đựng, càng ngày càng dồn nén.

Có 1 vấn đề là e quen ăn kiểu miền nam nên nếu e nấu thì cả nhà chồng e ko ăn đc, còn mẹ chồng e nấu thì chỉ có mình e ko ăn đc. Nhà chồng e khá đông người có ba mẹ, 1 người chị, chồng e và 3 đứa em trai nên là để mẹ chồng e nấu ăn. Mỗi bữa e ăn chưa đến nửa chén cơm, đậu hủ chiên với ít rau luộc thôi. Mà bầu bì cứ đói suốt, đường xá e ko biết, xe cộ cũng ko có mà đi nên toàn nhịn đói hoặc ăn mì gói hoặc đợi tới chiều chồng về nhờ chồng mua đồ ăn ngoài cho e. Ở nhà e cũng quét nhà, rửa chén, giặt đồ với phụ nhặt rau bắt cơm này kia, ai bảo gì e làm nấy. Ngoài mấy việc đó thì cũng ko còn việc gì khác vì ba mẹ, chị và 1 đứa e út ở nhà, ko có đi làm. Nhưng quanh đi ngoảnh lại là lại dọn vì ý thức.. chán lắm, ăn đâu xả đó, bày ra để y vậy, đi chân không ra sân rồi vào nhà, đến nỗi cứ tắm xong vứt luôn quần áo xuống sàn nhà tắm, ai dọn thì dọn,..nên cứ bừa bộn. Ai mà bị hội chứng sạch sẽ ngăn nắp như e sẽ hiểu, nhìn thấy rất khó chịu, cứ phải dọn ko là k chịu đc. Vậy mà cứ hễ gặp ai, ba mẹ chồng đều nói e suốt ngày đóng cửa nằm điều hòa 24/24, ko phải động tay động chân vào việc gì, cơm bưng nước rót tận mồm mà còn kén chê món này ko ăn đc, món kia ko ăn xong. Đến nỗi họ hàng và hàng xóm nhiều người ko biết mặt e nhưng ai cũng nghe về e như thế. Dần dần e thu mình lại, chả muốn nói chuyện nhiều với bên nhà chồng e dù trước đây e là người khá hoạt bát và dễ hòa đồng với mọi người.

Cả thai kì đi khám toàn là e đi với chồng. Có duy nhất 1 lần xét nghiệm tiểu đường phải làm buổi sáng chồng ko đưa đi đc nên mẹ chồng chở đi. Và xui thật sự e bị ngã nặng, bác sĩ dặn hạn chế vận động và tránh tiếng ồn vì ảnh hưởng thai nhi. Rõ là mẹ chồng e đi cùng nên cũng biết bác sĩ dặn thế và về nhà e cũng nói với mọi người lúc ăn cơm. Vì nhà e bình thường rất ồn nên mới phải nói để mọi người biết đấy ạ. Vậy mà chả ai có ý thức hết. Phòng e ở giữa, phòng khách trên thì có thằng e nhỏ nó cứ bật tivi to xem livestream game vừa to vừa ồn mà toàn mấy lời văng tục nghe rất bực, nói mãi nó ko nghe. Nó mà nghỉ là tới chị chồng karaoke, ca chán thì nghe nhạc mà vẫn gắn vào loa. Phía sau thì phòng ăn ba mẹ e xem tivi. Nhà kế bên thì trông trẻ nên lúc thì ồn tiếng nhạc, lúc thì trẻ khóc, lúc mấy cô la..Nhiều lúc e mún phát điên luôn chứ đừng nói là e bé trong bụng e.

Ngày nào e cũng đi bộ mà mẹ chồng cứ rêu rao là e nằm ì trong phòng làm biếng. Mà thật sự chả ai hiểu rõ cơ thể mình bằng chính mình hết, e chỉ đi vừa đủ và thấy mệt là e nghỉ. Mẹ chồng e cứ bắt đi hết buổi sáng rồi hết buổi tối, e mà mệt k đi là nói sau này e khó sinh các kiểu. Trước hôm sinh e bắt đầu ra máu và đau nhẹ rồi, người mệt e chỉ muốn nghỉ ngơi. Thế là lại bị nói này nói kia, ông chồng cũng bảo e đi đi sao cứ nằm thế, tự dưng e hết chịu nỗi khóc cả đêm... Tới đêm e đau kèm cơn gò đến gần sáng rồi bị đi vệ sinh với nôn liên tục nên chồng e bảo chở đi viện. Ra mở cửa thì mẹ chồng lại nói đi viện làm gì giờ này? Nó đã đẻ đâu? Nó đau nhẹ thôi còn đi đứng bt đc mà đi bv vào đó biết bao giờ mới đẻ. Trời ạ, lúc đó may mà chồng e vẫn chở e đi chứ nếu ko chuyện gì xảy ra tiếp e ko dám nghĩ. Nhập viện thì e đẻ luôn ngay trong buổi sáng hôm đó. Tới lúc e đẻ xong đẩy ra hành lang chờ về phòng mà mẹ e còn tranh cãi với chồng về việc chồng e định đăng kí phòng dịch vụ cho e nằm. Mẹ e ko cho e nằm phòng dịch vụ. Phòng thường 350k/ ngày. Phòng dịch vụ thì 950k/ ngày và chỉ ở 2 ngày, viện phí chồng e lo. E mới đẻ xong đã mệt rồi còn nghe như vậy, lúc sau cô y tá báo hết phòng dịch vụ đến chiều mới có nên cũng thôi, nằm phòng thường chứ thôi ko biết còn tranh cãi thêm đến khi nào. Đoạn này cho e nói thêm là chồng e đi làm tháng có 9tr phải đưa 5tr cho mẹ chồng rồi còn tiền ăn của e là phải đưa thêm nữa đó ko gồm trong 5tr kia, mà e có ăn gì đâu...e toàn bị đói, hôm nào mua đồ ăn cho e thì cũng mua thêm mấy phần cho nhà nữa chứ mua mỗi e ăn thì còn bị soi..Tới nỗi hôm e thèm ăn hủ tiếu nam vang, chồng e mua 40k/ phần cho e, xong về ba chồng e nói móc e suốt cả buổi vì quá đắt. E thì bầu ở nhà xem như đứa ăn bám, tiêu xài hoang phí tiền chồng...

Sau sinh 2 ngày thì e xuất viện về nhà. Lúc này là khoảng thời gian khá khủng hoảng của e vì e ko có sữa, con cũng ko chịu ti dù làm đủ cách chỉ ra tí sữa thôi nên cuối cùng con e dùng Meji. Chưa gì gia đình chồng đã bảo sau này con e sẽ vô sinh vì uống sữa hộp. Rồi hễ ai tới thăm là nói e kém cỏi này kia, tới việc cho con bú mà cũng ko có sữa. Hôm mẹ đẻ e xuống thăm, lúc mẹ về rồi e cứ khóc suốt vì tuổi thân và nhớ nhà. Rồi con e mới sinh mà hết người này tới người kia đến quở nó xấu phần này phần nọ, cứ chỗ nào nó giống ba thì đẹp còn những chỗ còn lại là sẽ bảo xấu giống mẹ??! Cá nhân e ko quan trọng con e giống ai nhiều hơn nhưng cứ nói quở con e, e nghe chói tai lắm nhưng chỉ biết im lặng. Dù mẹ nói e này kia nhưng cũng phụ e chăm bé được gần 2 tuần, cũng có nấu nước nóng giùm e tắm trong lúc đó. Giờ thì e tự chăm con, buổi tối thì có chồng e phụ chăm.

Con e lúc đầu chỉ bú rồi chơi là tự ngủ, rất ngoan. Nhưng mọi người xung quanh làm e điên lắm. Nhiều khi con e thiu thiu sắp ngủ rồi hoặc là đang ngủ thì bà vào ẵm bồng làm nó khóc ré lên. Rồi cứ thấy khóc là đút bình sữa vào miệng nó k cần biết lý do là gì. Nhiều lúc con bé vừa bú xong 1 bình 80ml - 100ml thấy khóc là đè ra nhét vào xong con bé ọc ra hết. Nhìn tội cực kì. Bà pha sữa thì cứ nhè nước lạnh mà rửa bình, thử sữa thì đưa miệng vào mút núm vú của bình. E cứ thấy là nói mà vẫn vậy. Còn hôn môi con bé nữa. Có hôm mình đi wc, nghe con khóc vội vào phòng thì thấy chị chồng đang cầm bình sữa nhưng bên trong là nước lọc cho con mình bú??! E vội lấy ra liền. Xong bẵng đi vài hôm thì thấy thau tắm e bé ngâm quần áo của chị có cả đồ lót trong khi bả bị viêm phụ khoa, hôm sau lại ngâm áo trắng với thuốc tẩy. Đi đâu về cứ lao thẳng phòng e mà ôm con bé ko cần biết người sạch sẽ hay ko,..E cạn lời luôn! E ngại chị chồng, nên nhờ chồng nói. Bữa giờ ko biết còn vậy ko nữa. Rồi nhà thì vẫn ồn ào như lúc đầu. Chán thật sự. Nhiều người vào thăm đa số là nói chuyện như chưa từng dc nói, giành nhau để tiếp câu chuyện rồi ẵm bồng rồi quở con e, e bực dã man.

Bây giờ con e ra tháng rồi. Bà chị suốt ngày thì đòi đổi sữa bảo loại này vừa đắt vừa nóng trong khi con e đang bú tốt. Mẹ chồng thì cứ hễ nghe ai nói gì là về bắt e nuôi con theo kiểu của người đó. Rất nhiều cái phản khoa học mà e chẳng biết nói sao với bà cho bà hiểu. Vì trong đầu bà e chỉ mới đẻ 1 đứa thì biết gì..Bây giờ ngày nào cũng vậy, cứ bà abc nói xyz gì đó là về bắt e phải xyz y chang vậy. Mẹ e cứ suốt ngày 8 với mấy bà hàng xóm rồi về nhằng lại e. Mới sáng nay đòi e cho bú liên tục vì " nhìn con bé sao mãi ko lớn, k phát triển, tay chân còi cọc". Bình thường con e 2 tiếng bú 1 lần mà bà cứ bảo e bắt nó nhịn đói này kia nên nó k lớn nỗi. Bà hàng xóm còn bồi thêm câu "Cháu t mới đẻ 3.5kg, sau 1 tuần lên 5kg???" E chả buồn trả lời, chả đứa nào lên nhanh kiểu đó mà nếu có chắc có lẽ phải theo dõi kỹ hơn bình thường. Chán thật sự. Con e vẫn đang ăn ngủ được và cá nhân e thấy con đang phát triển rất rất bình thường. Cứ phải nghe mấy lời đó mỗi ngày e rất stress dù cố gắng bỏ ngoài tai.

Lúc gần sinh e rất muốn về với mẹ đẻ của e nhưng bà lớn tuổi, cũng nhiều bệnh mà phải buôn bán ngoài chợ nên bà ko dám cho e về, sợ k chở e đi sinh kịp nếu e chuyển dạ, sợ chăm ko chu đáo cho 2 mẹ con e. Bà cứ nghĩ bên nội đông người có gì trông nom cho e tốt. E thì sợ mẹ ở xa lo nên ko dám nói ra từ lúc bầu đến giờ phải chịu đựng những gì. Ai hỏi tới mẹ chồng e cũng đá xéo mẹ đẻ e, kiểu như ko chịu mang con về chăm đó ạ. Xong mấy người nghe lại kiểu " cháu bà nội, tội luôn bà nội"...

E có ý muốn về hẳn SG vì e ko chịu đc nữa rồi. E có nói với chồng muốn lên SG ở thì ổng cứ ậm ừ bảo hết năm rồi tính. Mà chồng học hết lớp 12 thôi, ko có bằng cấp gì thêm, giờ đang làm cho người quen ở VT, nếu lên SG sợ ko có công việc. E trước thì làm văn phòng lương cũng khá ổn định nhưng nghỉ lâu sau này khó xin việc. Chứ ko thể mỗi người 1 nơi đc, lúc trước tụi e yêu xa nên cũng đã biết ko dễ dàng chút nào. Đợt tụi e còn tuần nữa cưới thì bùng dịch covid nên giờ vẫn chưa có đc cái đám cưới như bao người. Trước quen mẹ e ko có cấm nhưng cũng bảo e suy nghĩ kỹ vì khác đạo, khác vùng miền cách sống sẽ khác, nhà cũng xa mẹ ko muốn cho lấy chồng xa sợ khổ. Đúng là mẹ dạy chẳng sai bao giờ, mới có 1 năm mà e thấy kinh khủng quá mọi người. Trước 1 mình e sao e cũng ráng chịu đc, giờ có con rồi ko thể để con e sống như vậy. E chỉ ko muốn ở cùng nhà chồng, e ko chịu nỗi họ nữa nhưng vẫn thương chồng rất nhiều. Dù chồng e bây giờ ổng hay vô tâm lắm nhưng e cảm giác cũng thương e với con e. Giờ e ko biết làm sao cho trọn vẹn. Ở chung nhà chồng e chịu ko nổi, ra riêng thì ko có tiền, 2 đứa về ở chung nhà mẹ đẻ thì k biết làm gì ra tiền trong khi mẹ đẻ e lớn tuổi rồi còn phải đi buôn bán nữa, còn vợ chồng chả lẽ mỗi đứa lại ở 1 nơi đâu có đc. E chán quá các mom ạ! Không biết phải làm sao cho trọn vẹn!

Status này cũng chỉ là để trải lòng vì bây giờ e cũng ko biết làm gì nữa rồi, các mom cho e lời khuyên và chút động lực vượt qua giai đoạn này với!
2 Trả Lời
Lưu lại

Tải app để tham gia
Hoặc quét mã trên điện thoại để tải
Lưu ý: Thông tin tư vấn tại Mamibabi chỉ mang tính chất định hướng, không có giá trị thay thế chỉ định của bác sĩ. Mamibabi không chịu trách nhiệm về những trường hợp tự ý áp dụng mà không có chỉ định của bác sĩ.
Nhận ngay 5,000+ hoạt động Thai giáo, Giáo dục sớm, Tập nói sớm, Ăn dặm VIP
Thai giáo
Giáo dục sớm
EASY, Luyện ngủ
Tập nói sớm
Ăn dặm VIP
Tư vấn 1:1
XEM THÊM CHỦ ĐỀ
Tâm sự
Tâm sự mẹ bầu, mẹ sau sinh, mẹ nuôi con...
TÌM KIẾM