"Trời mưa bóng bóng phập phồng
Mẹ đi lấy chồng con ở với ai..."
Ngày nhỏ nghe câu hát này nhiều lắm, thậm chí lúc ru em mà bí quá (ru hết mọi bài rồi mà nó vẫn chưa ngủ), thị cũng tỉ tê lôi bài này ra hát véo von. Nhưng thật là không hề hiểu chút nào cả.
Cái gì mà mẹ đi lấy chồng, ủa mẹ lấy chồng là bình thường mà, mẹ lấy ba mình đó, rồi tự nhiên hỏi "con ở với ai"... Là sao ta?
Lúc có con rồi mới thấm.
"Mẹ đi lấy chồng con ở với ai?"
Nghe sao mà đau lòng quá. Một câu hỏi ném vào thinh không vô tận, ném ra ngoài trời mưa ầm ào, cho nước cuốn đi, chỉ còn lại đứa trẻ ngồi đếm bong bóng mưa...
Bạn thị mới lấy chồng. Đứa con gái sẽ ở với bà ngoại. Ngày mẹ cưới, con bé cũng được manh áo mới tươm tất, nó ngồi co ro trong lòng bà ngoại, mẹ nó đang tíu tít nói cười.
Ngày mai, à mà không, chỉ đêm nay thôi, nó sẽ không còn được ôm lấy mẹ, rúc vào lòng mẹ hít hà mùi tóc thơm tho, choàng đôi tay bé nhỏ quanh cổ mẹ, thở đều đều như một chú mèo con bên mẹ nữa.
Mỗi sáng, nó sẽ không được nhõng nhẽo ráng nằm thêm xíu, để mẹ vừa ẵm vừa lôi vào nhà vệ sinh rửa gương mặt ngái ngủ. Mỗi chiều đi học về, người đón nó cũng không phải là mẹ nữa, bữa cơm cũng sẽ bớt tiếng cười đùa...
Mẹ nó sẽ chỉ một đôi tháng về thăm con một lần, nó và gia đình mới của mẹ sẽ thành... họ hàng, nó và mẹ sẽ thành gì đây?
Ừ thì, ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc. Một đời dài lắm, cái lý tưởng sống mãi một mình "thờ chồng nuôi con" đã không còn phù hợp nữa, phải bước về phía trước thôi. Nhưng người bước đi thì dễ rồi, kẻ ở lại, ngây thơ non nớt, mất mát và tủi hờn...
Một đời dài lắm, con sẽ phải sống sao cho hết tuổi thơ khi không có mẹ?
Một câu chuyện khác cũng rất buồn của người chị mà mình biết. Chồng chết, chị ở vậy nuôi 3 đứa con cho đến khi đứa út vào đại học, 2 đứa lớn đã thành danh thì chúng phát hiện chị có ...người yêu!
Chị muốn dọn về sống chung với anh (anh lớn tuổi, góa vợ và chỉ có 1 cậu con trai ở nước ngoài) nhưng các con chị cực lực phản đối và tìm mọi cách chia rẽ anh chị.
Khi tôi bất bình vì cách hành xử của mấy đứa con thì Chị bảo, cả đời chị hi sinh cho các con rồi, chuyện này cũng chẳng có gì to tát.
Không to tát sao được khi những đứa con của chị chỉ biết nhận mà không biết cho đi, chỉ biết nhận sự hi sinh của mẹ mà không mảy may nghĩ ngợi đến cảm xúc và tình cảnh của mẹ. Chúng thì được phép yêu đương và có hạnh phúc riêng, cuộc sống riêng, còn chị thì không. Những đứa con ích kỉ ấy chỉ quen thói nhận sự hi sinh của người khác như một lẽ dĩ nhiên, chúng đâu hiểu cho những xúc cảm trong lòng người mẹ là chị!
Cách đây 2 năm, thị cũng từng có ý định lấy một người, chỉ là ý định thôi nhưng đã bị dập tắt một cách triệt để khi bạn ấy trong một lần nói chuyện đã vô tình để lộ ra ý tưởng rằng nên "tạm thời" để con gái thị ở nhà ngoại, sau khi "ổn định" thì sẽ đón bé về (bạn ấy có công việc tốt, có nhà riêng ở SG, và rất thương thị, chắc chắn nếu thị quyết thì bạn ấy luôn nghe theo thị). Thị cũng không nói gì, từ đó mỗi lần bạn ấy đề cập tới chuyện cưới xin thị chỉ cười bảo chúng ta không hợp, và đã ko hợp thì nên nhanh chóng chia tay. Trong một lần nói chuyện vu vơ, thị nhân thể tỏ rõ quan điểm rằng con thị sẽ không bao giờ phải rời xa mẹ dù bất cứ lý do gì, lúc trước một mình thị chăm sóc con như thế nào thì cho dù lấy ai yêu ai thị cũng phải chăm sóc con như thế, không ai có quyền quyết định chuyện gì liên quan đến cuộc sống của con thị ngoài thị.
Với thị, đàn ông thị có thể bỏ, bạn bè thị cũng có thể bỏ chứ con thì không bao giờ thị gửi cho ai chứ đừng nói là bỏ lại con. Làm mẹ là thiên chức, đời đã cho mình đứa con mà còn không muốn làm mẹ thì hoặc là đừng sinh ra con, hoặc đừng mong có thể làm người đàn bà hạnh phúc khi vứt bỏ con lại mà tìm hạnh phúc riêng.
Thị cũng dạy con rằng mẹ là phụ nữ, mẹ cũng cần được yêu thương, giống như con cũng cần được yêu thương vậy. Con rồi sẽ lớn, mẹ cũng già đi, và mình vẫn bên nhau dù có chuyện gì, có thêm ai.
Nếu một ngày mẹ cưới ai đó, thì đó không phải là gia đình riêng của mẹ, đó PHẢI là gia đình của con, trong gia đình con luôn luôn có mẹ. Mai mốt con lớn, con sẽ cưới một ai đó, thì chàng trai đó cũng sẽ là con trai của mẹ, là gia đình của mẹ...
Thị biết một chị là mẹ đơn thân với 2 đứa con. Lúc định lấy chồng nữa thì gia đình chồng mới kiên quyết không đồng ý, sau xuống nước nói sẽ chỉ đồng ý nếu chị không mang con theo. Mẹ chị cũng khuyên chị để con cho bà nuôi. Chị ấy trả lời đơn giản:
- Vậy thôi, không cưới xin gì hết. Để được làm vợ mà từ chối làm mẹ thì con chỉ có thể làm đàn bà chứ không thể làm người!
Sự việc nói chung cũng dài dòng lắm, nhưng kết quả là hiện tại chị ấy sống cực kì sống hạnh phúc với chồng mới và 2 đứa con riêng và 1 đứa con chung. Anh chồng mới lo lắng chăm sóc các con của chị không khác gì đứa con chung.
Ai cũng có quyền và nên có tham vọng mưu cầu hạnh phúc, nhưng chọn lựa như thế nào cũng sẽ mang đến kết cục như thế. Cái gì gượng ép cũng đều sẽ thành dúm dó và khó vừa vặn!
Không nhất thiết phải chọn một là con 2 là tình yêu, chúng ta có thể chọn cả hai. Còn nếu ai đó không chấp nhận lựa chọn đó thì người đó là người CHƯA PHÙ HỢP.
Người không thích hợp rồi sẽ đến lúc phải rời đi, người này rời đi là để cho người thích hợp hơn bước tới, không cần quá cưỡng cầu.
Điều tuyệt vời còn đang ở phía sau....
M.H