HÀNH TRÌNH ĐƯA EM ANNA ĐẾN VỚI CUỘC ĐỜI 🤱
Mình sinh Bún là đẻ mổ.
Lí do: - Tim thai nhanh,
- Rỉ ối do khám trong quá nhiều
- Mới nở 2p nên ko thể chờ chuyển dạ
Bầu Bún mẹ tăng 14kg, Bún 3kg.
Khuyến khích các mẹ nên học và tìm hiểu về thai sản và chuyển dạ để chủ động cuộc sinh.
Bầu đợt này mẹ tăng 11kg.
Mình khám lần cuối 39w bé nặng 2.6-2.8kg (lần bầu này ăn uống chủ yếu là rau củ, tôm, cá, thịt, không uống vitamin hay sữa bầu gì hết, đặt mục tiêu con nặng 2.8kg- 3kg để dễ sinh thường).
Giai đoạn 1: Chuyển dạ tiềm tàng 2 ngày
Chỉ cảm thấy em gò, bụng cứng vào ban đêm. Ban ngày vẫn bình thường.
Cả ngày thứ 3 không có cơn gò.
Giai đoạn 2: Chuyển dạ tiền tích cực
Bắt đầu từ khoảng 7h sáng thứ 4 mình thấy cơn đau tầm 20'/cơn chỉ kéo dài tầm 30s. Đau nhẹ và thưa nên mình rất tỉnh. Đặc biệt đi lại thì có cơn đau, còn nằm thì hết cơn.
Mình ngủ 1 mạch đến 2h chiều thì dậy đi lại vì nghĩ nằm thì biết bao giờ mới đẻ.
Mình dậy đi lại thì cơn đau đến dày hơn 15' rồi 10' cơn.
Đến 6h chiều cơn đau mạnh và lâu hơn tầm 5-10'/cơn nhưng kéo dài hơn 1'.
Mình nhắn gửi Bún sang ông bà vì nghĩ khả năng đêm đẻ.
Còn chị Trang thì bảo quẩy đi 3 hôm nữa mới đẻ. May mà hủy kèo đi trượt tuyết của chị Bún ko thì toi 😆
Mình tranh thủ lúc còn chịu đc, liền đi nấu nước mè đen, nấu cháo ăn, mở nhạc chill cùng quả bóng yoga để đón cơn đau.
Từ 7h-9h mình đau dày 5'/cơn nhưng vẫn chịu đựng được. Nhờ chồng chụp xương cụt gửi c Trang thì mới mở 2p. Chị bảo còn lâu. Mình đi nằm nhưng đau ko ngồi dậy để đón cơn đc nên lại ra ngồi bóng, rồi úp mặt vào gối, chổng mông các kiểu 😆
10h mình đau nhiều nên đi xả nước ấm vào bồn ngâm. Công nhận phê ghê, đỡ đau hẳn.
Ngồi bồn lâu phê quá lại ko có cơn, mình đành trèo ra thì cơn đến 3', rồi 2'/cơn. Cứ đổi tư thế là cơn đến.
10h30 mình gọi cho bs, bác bảo vào viện đi. Mình bảo chồng tắm rửa chuẩn bị đi rồi 11h đi. Ko gấp vì bv cách nhà 1.5km và mình vẫn chịu đc.
Vào phòng sinh là 11h30 ktra nở 5p rồi. Nằm đo tim thai mà cơn đau đến là níu giường níu chồng. Yêu cầu y tá dựng giường thẳng lên chứ nằm ngửa ko thở được.
12h bs đến. Bảo bác cho con xuống ôm bóng chứ nằm đây đau lắm. Bác ok cho xuống ôm bóng, ngồi bóng các kiểu. Bác đo cơn đau mới 70-80 j đấy. Kêu chưa đâu con, 120 mới đẻ nha.
Ngồi bóng đc 15' thì bác bảo đứng dậy đổi tư thế đi con. Vừa đứng thì cơn rặn đến, ko dừng lại được. Cứ thế đu chồng rặn 😅 y tá bảo chờ bs cho mới đc rặn chứ mà mình kệ, cứ theo cơ thể thôi.
Chồng vội vàng khênh lên giường đẻ thì e bé đã lấp ló rồi 😆 nhanh chưa từng thấy, khỏi chờ 120 của bs.
Bác chỉ mình rặn như nào, rất nhanh cơn rặn đến mình làm 3 hơi là con tọt ra ngoài. Tất nhiên bác cũng phải rạch tầng sinh môn, nhưng rạch cùng cơn rặn nên mình ko thấy đau.
Con ra bụng nhẹ hẳn haha. Phần đau đẻ kinh khủng đã qua. Tưởng xong rồi thì đến phần khâu tầng sinh môn 😆 mình có vấn đề với thuốc tê nên nói chung là hok có tê. Khúc sau mọi ng tự hiểu hen 😁
Nói chung đau mổ hay đau đẻ thường j cũng dã man hết nhưng đẻ thường thì mình khỏe nhanh hơn, có thể bế con cho bú, ăn cũng nhiều hơn, ko bị hậu sản như hồi sinh Bún.
Sau 1 ngày mình xin bs cho về rồi.
Cảm ơn chồng đã tin tưởng.
Cảm ơn gia đình luôn hỗ trợ.
Và cảm ơn bản thân mình đã rất nỗ lực ❤❤❤