Vâng hôm nay em xin chia sẻ câu chuyện bỏ bỉm ra cho MÁT, cho THOÁNG :)))
Chuyện là con em nó ăn ngủ tắm quy trình em rèn đâu vào đấy. Ăn xong ngủ giấc ngắn dậy là tắm.
Câu chuyện xảy ra lúc 10h sáng :)) em thấy con dậy nên đi pha nước tắm chắc mất độ 3p quay vào thì thấy đang đầy cứt trên giường, mồm thì ngậm cả bàn tay, cau mày nhăn nhó.
Vì sao nhăn nhó ạ ? Vì tay có cứt đấy ạ.
Cũng may là sáng nay nó ỉa rồi đây chỉ là " bữa " ỉa phụ thôi ạ. Và thi thoảng thì mới có cái bữa ỉa phụ này nên sẽ chẳng căn được để mà bỏ bỉm cho con em đâu. Nhìn thấy cảnh này kbiet mn thấy tnao chứ e thì chả biết nên nổi điên với ai bây giờ. E móc mồm móc miệng con em ra. Lấy cái tưa lưỡi lau đến 20 cái rồi em vẫn muốn lau nữa.
Em k dám chụp ảnh hay quay lại cái video nguyên 1 bàn tay đầy cứt đang trong mồm con em. Vì kiểu gì đăng lên đây rồi cũng có người nói nhìn thấy con như thế rồi mà còn đứng chụp ảnh được =)))
Câu chuyện bỏ bỉm này có quá nhiều mẹ chia sẻ rồi em k phải k biết. Em cũng tán thành việc đóng bỉm cho con đến khi nào con biết gọi đi đái đi ỉa thì thôi. Nhưng chẳng hiểu việc con em đóng bỉm có liên quan gì đến mấy bà hàng xóm k ạ? Mà gia đình em đã êm xuôi nghe theo ý kiến em rồi, nhưng thi thoảng mấy bà lại sang " Ôi dồiiii ôi nóng ntn đóng bỉm cho nó làm cái gì, hăm hết đít nó ra. Mày k thương nó à?
Thế bây giờ giữa việc để con n đóng bỉm k may bị hăm với việc phải ăn cứt thì như nào là thương??? " Rồi nào là tốn kém :))) tốn kém nhà em mà. Còn nói đến việc hăm =))
kem hăm con em dùng k phải loại tốt nhất, nhưng cũng chẳng phải loại bình thường.
Còn nói đến bỉm thì k phải cứ tốt là đc đúng k ạ nên cgi con hợp thì em cho con dùng. Nên từ lúc đẻ đến giờ con em đã hăm bẹn được giây phút nào đâu 🙂 bài viết ngắn gọn nhưng nỗi bức xúc dài thề lề.
Thân ái!
Cre: mom Trần Mai Linh