Bang Lang Tjm VIP
CHO CON ĐƯỢC BUỒN CHÁN

« Con không biết làm gì» « Mẹ ơi con chán quá! » đây có lẽ là câu nói gây « hại não » nhất đối với bố mẹ. Ngay lập tức, bố mẹ sẽ phải dừng lại việc đang làm, sờ khắp người đứa trẻ (xem có ốm không), vắt óc nghĩ ra trò chơi gì đó mới để thoả mãn đứa trẻ đang không biết mình muốn gì.

Có đôi khi bạn thành công sau 5, 7 trò mới, cũng có khi không. Đứa trẻ vẫn không ngừng bám lấy bạn kêu chán, và bạn đành phải mở iPad ra...
« Con chán! » bố mẹ đã bao giờ thử đáp lại con bằng cách Không-làm-gì-cả chưa? Nếu thành công thì không chỉ bố mẹ được tự do mà điều này còn tốt cho cả chính đứa trẻ nữa. Vì sao vậy ?

Trẻ em cần có khoảng thời gian đủ tĩnh lặng đủ dài để chúng có thể thấu hiểu bản thân mình.
Tưởng tượng có một con người sâu thẳm trong trẻ chỉ có thể lên tiếng khi mọi thứ « tạp âm » khác đã ngừng, và bản thân tự nhiên của trẻ trỗi dậy.

Thời buổi hiện đại có rất ít, chứ chưa nói tới đủ, thời gian để con trẻ hoàn toàn tĩnh lặng. Xung quanh trẻ có quá nhiều thứ gây kích thích chúng: đồ chơi, màn hình, sách truyện, nhà cửa, xe cộ... Chưa đủ, bố mẹ còn đăng ký cho trẻ vào vài khoá học, câu lạc bộ để bổ sung một cái gì đó cho con. Trường lớp cũng không thể nghỉ, bài tập không thể bỏ. « Bận rộn » không còn dành riêng cho bố mẹ, con trẻ cũng bận rộn làm cái gì đó để thêm giá trị cho bản thân nó.

Quay lại thời xưa, chồng tôi thường xuyên kể lại hồi nhỏ anh được sống ở một vùng quê thưa thớt, rộng rãi. Lúc rảnh rỗi anh ấy chạy ra sân đào hố, dựng lều, chôn kho báu, hoặc tháo lắp các thứ linh tinh thành một món đồ chơi mới. Qua giọng kể của anh, tôi có thể đoán biết anh đã từng say sưa thích thú như thế nào với khoảng thời gian của mình, trong thế giới tưởng tượng của riêng mình. Điều thú vị là, chồng tôi hiện giờ là một kỹ sư cơ khí, vẫn đào hố, dựng lều, lắp ráp. Có vẻ con người thật trong anh luôn mách bảo anh làm những điều anh thực sự muốn làm, từ khi còn là đứa trẻ cho đến khi trưởng thành.

Khi để trẻ tự ngồi đối diện với sự buồn chán của mình, là để cho trẻ cơ hội nghĩ bản thân mình thực sự muốn gì, để cho con người nội tại trong trẻ có cơ hội bộc lộ ra ngoài.
Có rất nhiều bố mẹ sẽ cảm thấy lo lắng khi nhìn thấy con trẻ, bình thường vẫn rất hoạt náo, bỗng dưng lại buồn chán, không biết làm gì, hờ hững với mọi gợi ý của bố mẹ. Lúc đó bố mẹ sẽ làm mọi cách cho con vui lên, có thể vì cái cảm giác tội lỗi rằng « bình thường mình bận quá, chưa dành đủ thời gian chơi với con ». Đáng tiếc là, vô tình làm vậy khiến cho đứa trẻ chẳng bao giờ có « khoảng thời gian buồn chán » đủ dài để «lắng nghe bản thân mách bảo», để tìm cách tự giải trí, thoả mãn những thôi thúc trong con người mình.

Cho con được buồn chán
Lần tới khi nghe tiếng « Con chán! », hãy thử : tiếp tục làm thứ bạn đang làm, đáp lại con chỉ để cho con biết rằng « bố/mẹ biết rồi, con đang chán », hay cười và nói « chán cũng vui mà! ». Đừng vội đưa ra bất cứ gợi ý nào, trò chơi hay câu chuyện nào.

Hãy không-làm-gì-cả và quan sát con.
Lúc này khi đứa trẻ có đủ thời gian, đủ tĩnh lặng, tâm trí chúng được dọn trống, chúng sẽ bắt đầu làm điều mà con người sâu thẳm trong chúng mách bảo phải làm. Và đoán xem, đứa trẻ đó khi lớn lên sẽ làm gì tốt nhất, phù hợp nhất với bản năng nội tại của nó?

Nguồn: Huffingtonpost.
Team WRM tổng hợp và biên dịch.

0 Trả Lời
Lưu lại

Tải app để tham gia
Hoặc quét mã trên điện thoại để tải
Lưu ý: Thông tin tư vấn tại Mamibabi chỉ mang tính chất định hướng, không có giá trị thay thế chỉ định của bác sĩ. Mamibabi không chịu trách nhiệm về những trường hợp tự ý áp dụng mà không có chỉ định của bác sĩ.
Nhận ngay 5,000+ hoạt động Thai giáo, Giáo dục sớm, Tập nói sớm, Ăn dặm VIP
Thai giáo
Giáo dục sớm
EASY, Luyện ngủ
Tập nói sớm
Ăn dặm VIP
Tư vấn 1:1
XEM THÊM CHỦ ĐỀ
Nuôi dạy con
Chia sẻ, học hỏi cách nuôi dạy con khoa học nhất
TÌM KIẾM