Không biết hành trình mang bầu của các mom như thế nào nhưng với mình từ lúc đi " xin vía bỏ bụng" đến lúc mang bầu phải ví như Đường Tăng đi lấy chân kinh thật lắm gian nan và thật lắm drama.
Đầu tiên phải kể đến hành trình "xin vía bỏ bụng". Đã mom nào rơi vào tình cảnh dở khóc dở cười như mình chưa? Trước khi lấy chồng mình thề là không bao giờ lấy chồng là con một hay con trưởng. Rồi thì khi lấy chồng xong phải cùng chồng tận hưởng cuộc sống hai đứa đã, mình và chồng đều kế hoạch trong việc có con. Nhưng đúng là người tính không bằng trời tính. Chồng mình là con trưởng, lại là cháu "đít nhôm" của cả họ. Lỡ lần 1! Tự nhủ với lòng là " Ok. I'm fine." Rồi lỡ lần 1 chắc chắn sẽ có lỡ lần 2. Và quả đúng vậy. Vừa cưới được tháng mốt, đầu mình lúc nào cũng ong ong cái điệp khúc " đã có gì chưa, không được dùng bcs hay thuốc tránh thai đâu nhá" rồi là "không được kế hoạch nghe chưa, thằng A, con B nó bằng tuổi hai đứa mà đã 3 đứa rồi đó"... Mình nghe xong cũng chỉ biết vâng vâng, dạ dạ. Nghe nhiều thành ám ảnh, đến ngủ mình cũng nằm mơ thấy mng nói. Rồi chuyện gì đến cũng đến. Hai tháng sau ngày cưới, mình vẫn "chưa có gì". Các bô lão vì mong có cháu nối dõi, cháu bồng cháu bế nên lo sốt vó đi lạy tứ phương để mình có bầu, rồi không quên cắt cho mình hàng gánh thuốc bắc để uống. Cái vụ uống thuốc bắc đó bây giờ nghĩ lại mình vẫn thấy rùng mình. Mình cảm giác từ tóc đến chân chỗ nào cũng ám mùi thuốc bắc. Mình và chồng tự nhiên cũng vì chuyện con cái mà stress đành gác lại cái gọi là kế hoạch để vừa lòng các cụ 2 bên. Mình bắt đầu tìm các hội nhóm mẹ bầu để học hỏi kinh nghiệm. Cứ thấy mom nào up ảnh 2 vạch là mình lại vào "xin vía bỏ bụng" rồi mình cũng mua thuốc bổ sung cho cả vợ và chồng. Không biết có phải do chăm xin vía nên ơn giời sau 5 tháng cuối cùng mình cũng có bầu.
Rồi từ ngày có Con, mình càng thấu hiểu được sự vất vả việc làm cha làm mẹ.Là mẹ ai cũng muốn dành cho con những điều tốt nhất. Mình cũng vậy. Ốm nghén nhưng vì nghĩ sợ con thiếu chất nên cố nhắm mắt nhắm mũi ăn. Nhưng thức ăn chưa trôi xuống cổ đã nôn hết ra. Trước mình đúng thuộc túyp người hít không khí cũng béo, ăn uống thì như ngải heo nhập vậy mà ốm nghén mình đã sụt ngót nghét chục cân. Ròng rã hơn 5 tháng, những cơn ốm nghén hành hạ đến nỗi mình đã khóc không biết bao nhiêu lần. Mình nôn nhiều đến nỗi ra cả máu, rồi nhiều khi nôn không kịp nôn ra bằng cả mũi. Rồi đỉnh điểm là việc mình ngất trong nhà vệ sinh. Lúc đó mình chỉ ý thức được một việc duy nhất là không được đập bụng xuống sàn nhà vì lo sợ con chẳng may làm sao. Mình không đếm được mình đã truyền bao nhiêu chai nước từ lúc bầu đến giờ. May mắn là con vẫn khoẻ mạnh. Và bây giờ mình đã 32w rồi.Đúng là chỉ cần con khoẻ mạnh, đủ ngày đủ tháng đã là niềm vui cũng là niềm an ủi, động viên lớn nhất cho bố mẹ rồi đúng không các mom. Cảm ơn các mom đã đọc những lời lan man của mình. Và chúc tất cả các mom sẽ có một thai kì khoẻ mạnh để đón những thiên thần bé nhỏ!
Ps: Coca lúc 26w ❤️ từ lúc mang bầu đến giờ có mỗi lần nàng cho xem mặt đấy các mom ạ. Không lấy tay che thì cũng úp mặt vào bụng mẹ😓