Ai cũng bảo mình phải đợi… nhưng mà đợi điều gì nhỉ?
“Con ăn bánh được không ạ?”, mình hỏi bà.
“Chưa được đâu con, ngày mai nhé!”
Nhưng mình không muốn đợi đến ngày mai.
“Con ra ngoài chơi được không ạ?”, mình xin phép.
“Giờ chưa được. Con ngủ trưa đã. Khi nào dậy rồi đi chơi nhé!”
Nhưng mình không muốn đợi tẹo nào.
“Con mặc chiếc áo mới này nhé mẹ?”
“Chưa phải bây giờ. Lát đi chơi thì mình mặc nhé!”
Lại phải đợi sao, thật không vui.
“Con mở cái hộp này được không ba?”
“Ồ. Chưa được. Đợi chút nhé con trai!”
Sao ai cũng bảo mình phải đợi thế nhỉ?
Sao người lớn cứ bảo mình “Chưa được. Chưa được.”
Thật chẳng hiểu làm sao. Mình không tài nào ngủ được.
Ngày hôm sau, mình dậy thật sớm và xuống bếp. Bà bảo: “Con ăn bánh được rồi đó!”.
“Giờ chúng ta có thể chơi khúc côn cầu.”, bà nói.
“Con có thể mặc áo mới rồi!”, mẹ cười.
“Và mở chiếc hộp này nữa.”, ba đưa chiếc hộp cho mình.
“Chúc mừng sinh nhật con!!!”, cả nhà cùng đồng thanh.
Đọc truyện và thơ thai giáo như thế nào?
Mẹ bầu nằm thư giãn, tâm trạng lạc quan, đọc truyện và thơ thai giáo theo nội dung được Mamibabi cung cấp với giọng tươi vui, hân hoan.
Mẹ hãy đọc thành tiếng để con có thể nghe được. Khi đọc, mẹ có thể vuốt ve, massage bụng bầu nhẹ nhàng. Bé sẽ có phản ứng tích cực với động tác và lời nói của mẹ đấy.