Luna lỡ tay làm rơi chiếc hộp giữ sao. Các vì sao vội “chạy trốn” lên bầu trời.
Một ngày nọ, Luna nhìn thấy một chiếc hộp giữ sao bên lề đường. Nó lấp lánh, lung linh và thì thầm rất khẽ.
Chiếc hộp màu xanh khói rất đẹp.
Luna cúi xuống, tò mò nhìn kỹ.
Luna cầm chiếc hộp lên, nhưng nó bỗng trượt khỏi tay cô và rơi vỡ.
Những vì sao len qua các mảnh vụn và bay vụt lên trời.
Luna vội với tay lên tóm lấy các vì sao, nhưng không kịp, các vì sao đã ở rất xa tầm với của cô và cười khúc khích. Luna rưng rưng.
Các vì sao cảm thấy rất hạnh phúc vì Luna không thể với đến mình. Chúng thích được tự do.
Chúng vui thú hoà mình vào không khí trong lành, tự do tỏa sáng.
Thật hạnh phúc khi được sáng lấp lánh trên bầu trời vũ trụ rộng lớn.
Chiếc hộp giờ chỉ còn là những mảnh vụn. Luna gom chúng lại, để vào túi của mình.
Luna muốn giấu chúng đi. Cô không biết ai là chủ nhân của chiếc hộp. Nếu họ biết cô đã làm mất những vì sao, chắc là sẽ giận lắm.
“Không được. Phải có cách nào đó để bắt lại những vì sao!”
Luna nhìn thấy một sợi dây leo trên cành cây. Cô liền cột nó lại thành một sợi thòng lọng và ném vút lên bầu trời.
Sợi dây bay lên nhưng nhanh chóng rơi xuống, chẳng thể với tới những vì sao.
Luna trèo lên một ngọn cây cao, thử nhảy với lên thật cao, hi vọng có thể mang những vì sao quay lại.
Thế nhưng ngọn cây vẫn quá xa, Luna ngã sóng xoài xuống đất.
Các vì sao tíu tít với nhau. Lũ chim bay qua cười khúc khích. Lũ bọ rùa cười ầm ĩ với nhau.
Chẳng ai có thể giúp Luna lấy lại những vì sao. Tất cả chỉ cười mỉa mai cô yêu tinh ngốc nghếch.
Luna ngồi xuống một gốc cây và khóc.
Một chú thỏ thò đầu ra khỏi bụi cây và đánh hơi. Chú tiến đến gần Luna đang nức nở.
“Vì sao bạn khóc?”, chú thỏ hỏi Luna.
“Mình tìm thấy một chiếc hộp. Mình làm vỡ nó… Và tất cả các vì sao trong đó đều bay mất lên trời…”, Luna vừa nói vừa nấc lên.
“Vậy sao bạn lại khóc? Có gì đáng buồn đâu?”, chú thỏ thắc mắc.
“Biết đâu… Khi mình khóc đủ nhiều, nước mắt sẽ tạo thành một cái hồ… và mình có thể lướt sóng đủ cao để bắt lại các vì sao…”, Luna sụt sịt nói.
Chú thỏ khẽ thu mình lại sau tán cỏ và nói: “Mình thấy nhiều lắm đó! Kể cả bạn có với được chúng, bạn cũng không thể gom hết chúng lại.”
“Vậy thì mình phải làm gì?... Ôi ước gì mình có thể quay ngược thời gian… Ước gì mình chưa từng chạm vào chiếc hộp đó…”
Chú thỏ vừa gặm cỏ vừa nói: “Không thể nào. Bạn không thể quay ngược thời gian. Cái gì đã xảy ra thì sẽ là như vậy. Bạn chỉ có thể tìm cách để tiến lên.”
Luna đút tay vào túi. Những mảnh vụn sắc nhọn quệt qua ngón tay cô.
“Mình biết làm gì với chiếc hộp này đây. Nó vỡ rồi, chắc còn tác dụng gì nữa.”, Luna cất tiếng thở dài.
Nhưng chú thỏ đã nhảy đi mất từ khi nào, chỉ còn mình Luna đứng lại.
Những vì sao vẫn sáng lấp lánh trên bầu trời.
Chúng nghịch ngợm sà xuống mặt đất tạo nên những vệt sáng lấp lánh, len lỏi vào từng kẽ đá, mặt hồ, bãi cát và những bông hoa. Nhưng… đó là chuyện của chúng…
Luna ngồi sụp xuống bãi cỏ, bỏ những mảnh vỡ ra, xếp lại thành hình chiếc hộp, nhưng nó cũng chẳng liền lại được nữa.
Luna xoay vần những mảnh vỡ và chợt thấy thích thú khi có thể xếp được chúng thành rất nhiều hình. Đĩa bay này. Cửa sổ này. Mặt nước này.
Cuối cùng, Luna thử xếp chúng thành hình một chiếc gương… và bất chợt, một điều kỳ diệu đã xảy ra.
Có tiếng gì đó trong bụi cỏ. Một đàn ốc sên bò ra với những chiếc vỏ lấp lánh từ từ trườn lên những mảnh vỡ.
Chất nhầy từ thân ốc sên phủ lên các mảnh vỡ và biến chúng thành những mặt gương lấp lánh.
Luna ghép các mảnh vỡ lại. Chất nhầy đàn ốc sên để lại đã gắn chặt chúng thành một tấm gương hoàn chỉnh.
Giờ thì Luna có thể nhìn thấy những vì sao phản chiếu trong tấm gương và chạm được vào chúng.
“Cuối cùng cũng bắt được rồi!”, Luna mừng thầm.
Mặt gương phản chiếu lại ánh sáng của các vì sao, tỏa ra một thiên đường nhiệm màu trên tay Luna.
Chiếc hộp đựng sao đã vỡ, nhưng một điều nhiệm màu hơn cũng đã xảy đến. Những ngôi sao đều được tự do và ánh sáng diệu kỳ tràn ngập khắp mọi nơi.
Và Luna giờ đang phản chiếu vẻ đẹp của cả bầu trời qua bàn tay của mình.
Đọc truyện và thơ thai giáo như thế nào?
Mẹ bầu nằm thư giãn, tâm trạng lạc quan, đọc truyện và thơ thai giáo theo nội dung được Mamibabi cung cấp với giọng tươi vui, hân hoan.
Mẹ hãy đọc thành tiếng để con có thể nghe được. Khi đọc, mẹ có thể vuốt ve, massage bụng bầu nhẹ nhàng. Bé sẽ có phản ứng tích cực với động tác và lời nói của mẹ đấy.