Tư vấn     Tâm sự
Huyền Huyền VIP
Các mom cho em chia sẻ chút ạ. Em cảm thấy buồn lòng quá nên mới phải đem chuyện gia đình lên đây.

Em đang bầu 32 tuần. Nghỉ dịch ở nhà từ tháng 5, vẫn có lương hàng tháng dù không nhiều. Nhưng ở nhà chồng càng nhiều em càng stress các mom ạ. Có nhiều lần em cảm thấy em như muốn bùng cháy, phá vỡ mọi thứ đang được coi là yên bình này đi.

Lấy chồng được 3 tháng, bố mẹ chồng cãi nhau với bà nội, bà chửi em là:" mày về nhà tao được 3 tháng mà làm nhà tao tan cửa nát nhà." Hôm ấy em đi làm trong nước mắt, chiều chỉ muốn về nhà mẹ đẻ em luôn. Nhưng các chị khuyên em nên về nhà chồng, người ta chửi nhiều thì người ta nghe nhiều. Em nhịn.
Tính bà thì rất ghê gớm. Ai bà cũng chửi, mà em là giáo viên nên nghe những câu chửi đó em rất phản cảm. Tính em có lẽ do nhạy cảm nên em ghi sâu tận trong lòng.

Sau đó em có bầu. Lúc nghén ngẩm chẳng muốn ăn gì, làm gì. Em bị nghén mùi các mẹ ạ. Mùi xà phòng, mùi sữa tắm, mùi nước rửa chén bát đến tận giờ 32 tuần rồi nhưng em vẫn nôn. Quần áo của em giặt bằng nước lã, em cũng tắm bằng nước lã luôn. Nhiều lần rửa bát em vừa rửa vừa nước mắt như mưa. Chồng em bảo để chồng rửa nhưng bố mẹ chồng thì ngồi nhìn ngay đó thì sao em dám để chồng rửa một mình, nên em vẫn nhẫn nhịn ngồi rửa cùng chồng, nhà 6 người nên cũng chẳng nhiều bát đũa. Sau này chắc chồng em bảo với mẹ chồng nên dầu rửa bát chén đổi sang loại không mùi.

Cả hai vợ chồng em đều là giáo viên mới vào ngành nên lương không cao. Lương của em được 5tr5 còn chồng em được 4tr. Mỗi tháng em đưa cho mẹ chồng 3tr, còn lại hai vợ chồng vừa tiêu vừa tiết kiệm. Em có dành ra 2tr mỗi tháng tiết kiệm tiền đi sinh đẻ. Đến lúc sinh em có sẵn 20tr đi đẻ. Em biết sức khoẻ em yếu nên em dự kiến đẻ viện lớn, không đẻ tuyến huyện. Nhưng mẹ chồng em muốn em đẻ tuyến huyện để bà tiện chăm sóc. Em biết mẹ chồng hay ốm yếu nên cũng thay đổi phương án đẻ tuyến huyện để nhờ các chị đến chăm.

Giờ em bụng càng ngày càng to, nghỉ dịch giãn cách cả nhà ở nhà nên tần suất giáp mặt càng nhiều. Nhưng em cảm thấy ấm ức lắm. Nhà chồng em có một cô em gái học hết lớp 12, đã thi đại học xong. Nhưng bố mẹ chồng em nuông chiều quá. Chưa bao giờ nó chủ động giúp em rửa bát. Cũng chưa bao giờ ngủ dậy trước 9h sáng. Em bụng to nhưng sáng nào cũng 7h dậy nấu cơm trưa, chiều 4h nấu. Mẹ chồng có phụ giúp nhưng nhiều hôm em tụt huyết áp, không thở được và nôn thốc nôn tháo, gọi chồng thì chồng ngủ không nghe điện thoại. Nhưng mà bố mẹ chồng em kiểu xót con trai con gái. Dù biết con dâu bụng to nhưng thấy em làm thì cũng mặc kệ. Có vài lần bảo cô em chồng là rửa bát cho chị, nó ngồi im nghịch điện thoại lại thôi. Thật sự có những ngày em mệt, em muốn xếp bát đĩa ra rồi đá vỡ hết, muốn ra sao thì ra nhưng em không làm được. Nhiều lần em chỉ ước trường họp hoặc tập huấn qua Zoom để em bật máy tính, bật loa thật to để đỡ phải xuống nhà nấu cơm.

Mọi người sẽ thắc mắc sao chồng em không giúp? Chồng em có làm đỡ vợ. Nhưng là làm giúp buổi chiều cùng vợ nấu cơm. Buổi sáng hôm nào em mệt quá em kêu nhiều thì chồng em 9h mới xuống nấu. Lúc ấy mẹ chồng em nấu gần xong rồi, còn gì nữa đâu mà giúp, nên em rất ngại. Em chẳng biết phải làm thế nào cả. Chiều nay em chửi chồng:" cả ngày chẳng làm được cái đ.éo gì cả" khi em bảo chồng cắm cơm nhưng chồng em bảo giờ vẫn sớm. Em thật lòng không thể cáu giận được với người ngoài nên em trút sang chồng em. Em cũng không dám chửi.

Nhiều khi em thấy buồn cười các mẹ ạ. Em bầu bụng to, nhưng bà nội và mẹ chồng vẫn vẽ ra việc cho em làm. Ví dụ như ngồi gói một chậu nhân nem rán. Em đếm được hơn 70 cái nem rán, chỉ để mang cho nhà các bác. Em không tham lam. Nhưng nhiều khi chẳng ai chịu nghĩ cho em. Ngồi nhiều đau lưng và con khó chịu nên đạp miết. Nhưng em không dám kêu. Bà nội thì cả tuần mua cá bống về cho em mổ để rán và kho tương cho bà. Em kiêng mổ cá nhưng vẫn phải ngồi mổ vì bà ghê lắm. Hôm giỗ ông nội chồng, bà và bố mẹ chồng lại cãi nhau, bà chửi em :" có quả trứng cũng không biết luộc." Còn bao nhiêu thứ cứ tích tụ dần dần.
Có phải do em để ý quá không các mẹ ơi? Hay em kĩ tính quá. Em biết là lấy chồng theo nếp nhà chồng, nhưng nhiều khi em không dung nạp được. Em chỉ ước hết dịch, hết giãn cách để em lại được đi làm. Dù vác bụng bầu nhưng em vẫn muốn đi làm. Em nhớ nhà bố mẹ đẻ. Mọi người thấy việc là tự chia nhau làm chứ không phải mặc kệ.
Còn chuyện này nữa các mom ạ. Mấy lần bố mẹ chồng em bảo cô em chồng rửa bát mà nó trốn vào nhà ngồi, bố chồng em toàn cười bảo:" Cái A cứ ăn xong là đi vệ sinh." Chẳng lẽ em cũng ăn xong rồi em vào nhà vệ sinh ngồi? 🤣🤣 nói vậy chứ em không dám. Mẹ chồng em lau 3 tầng nhà, nó thấy còn chẳng làm giúp, em lại phải bảo chồng em lau giúp mẹ.
Em chỉ muốn trải lòng chút thôi. Chồng thì em chưa bỏ được, vì về cơ bản thì chồng em rất thương vợ con. Ở riêng em cũng không ra riêng được, nhà chồng có mỗi chồng em là con trai. Cảm ơn các mom đã đọc bài của em.
0 Trả Lời
Lưu lại

Tải app để tham gia
Hoặc quét mã trên điện thoại để tải
Lưu ý: Thông tin tư vấn tại Mamibabi chỉ mang tính chất định hướng, không có giá trị thay thế chỉ định của bác sĩ. Mamibabi không chịu trách nhiệm về những trường hợp tự ý áp dụng mà không có chỉ định của bác sĩ.
Nhận ngay 5,000+ hoạt động Thai giáo, Giáo dục sớm, Tập nói sớm, Ăn dặm VIP
Thai giáo
Giáo dục sớm
EASY, Luyện ngủ
Tập nói sớm
Ăn dặm VIP
Tư vấn 1:1
XEM THÊM CHỦ ĐỀ
Tâm sự
Tâm sự mẹ bầu, mẹ sau sinh, mẹ nuôi con...
TÌM KIẾM